Phó Vọng Niên nhìn Thanh Dao, thấy y thật sự là bởi vì e thẹn mà ửng đỏ mặt, lúc này mới khẽ hỏi: "Vậy tiểu Dao nguyện ý không?"
Thanh Dao không dám nhìn Phó Vọng Niên, dẫu sao chuyện này đối với y mà nói, y vẫn là cảm thấy rất ngại ngùng, hơi gật đầu.
Phó Vọng Niên lúc này kéo tay nhỏ mềm mịn kia đến chỗ trướng đau của hắn, khẽ nói bên tai Thanh Dao: "Vậy thì phiền tiểu Dao rồi."
Thứ to lớn trong tay làm Thanh Dao run người, lại không thu tay về, nghĩ đến thứ ngày trước tiến vào trong người y lại to lớn như vậy, y thật sự không dám tin.
"Ta....ta không biết....." Thanh Dao mặt đỏ tai hồng nhìn Phó Vọng Niên.
"Ta dạy tiểu Dao." Phó Vọng Niên kéo tay Thanh Dao qua, dẫn dắt y đến chỗ đó của mình......
Một luồng gió mát thổi qua, một tấm chăn mỏng che đậy bóng dáng xiêm y nửa mở, thở dốc như có như không từ chăn mỏng kia chậm rãi tràn ra.
Đêm đã khuya, thời tiết như đang chuyển biến, ngoài phòng dần dần mang theo một chút mát mẻ, trong phòng lại là ấm áp như lúc đầu......
Trải qua suy xét mấy ngày, Thanh Linh Phong quyết định muốn định cư ở Vinh Đô, nơi này dẫu sao là cội nguồn trên trăm năm của Thanh gia họ, về Phẩm Thanh Uyển, Thanh Linh Phong mấy năm trước đã sám hối với tổ tiên, ông hiện giờ, cũng mất hết tinh lực trùng chấn năm đó.
Trong nhà có hai dựng phu, lại có hai đứa nhỏ phải tăng trưởng cơ thể, chỗ cần dùng bạc đúng là nhiều thêm nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-co-dai-lam-dau-bep/1599462/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.