Lúc buổi tối ngủ, Thanh Dao lần đầu tiên tự động rút vào trong lòng Phó Vọng Niên.
Ngẩng đầu lên nhìn cằm Phó Vọng Niên, Phó Vọng Niên thì thuận tay ôm eo Thanh Dao, trong lòng lại cười thoải mái.
Nhìn dáng vẻ Thanh Dao tựa hồ có lời muốn nói, liền hỏi: "Tiểu Dao có lời muốn nói với vi phu?"
Thanh Dao gật đầu, sau đó nói: "Phu quân, phương thức kia thật có thể bán nhiều tiền như thế sao?"
Phó Vọng Niên nghĩ một hồi mới nói: "Theo ta thấy, đòi thêm bạc nữa hẳn cũng có thể bán được, chỉ là ta không rõ mấy phương thức này rốt cuộc đáng bao nhiêu tiền, cũng liền không mặc cả với họ nữa."
"Vậy mấy phương thức này chính là cách làm phu quân nghiên cứu ra sao?"
"Ừ, là ta mấy năm nay nghiên cứu ra, nhưng này chỉ là hai món rất bình thường trong đó mà thôi, phỏng chừng là bởi vì hải sản nơi này không có cách nấu như thế, Liên quản sự mới sẽ bằng lòng ra giá này mua phương thức."
"Vậy về sau phu quân làm đầu bếp có phải không thể làm hai món này không."
"Theo lý mà nói thì đúng vậy, có điều nếu ta nấu cho chúng ta ăn thì không vấn đề, tiểu Dao muốn ăn sao?"
Thanh Dao nhìn Phó Vọng Niên, sau đó gật đầu, y lúc trước chưa từng ăn hải sản, đến nơi này ăn qua một chút, nhưng y vẫn muốn ăn món Phó Vọng Niên làm.
Phó Vọng Niên vươn tay xoa gò má trơn mềm của Thanh Dao, sau đó cười nói: "Chờ hôm nào đó ta liền làm hải sản ngon cho Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-co-dai-lam-dau-bep/1599447/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.