Nam nhân nhìn thấy Thanh Dao gật đầu, liền bắt đầu chuẩn bị xong một phần tôm hùm cay cho hai người, nhanh nhẹn bỏ vỏ tôm hùm nặng một cân, sau đó trộn với phối liệu cay đặc chế, lại đặt trước mặt hai người.
"Được rồi, hai vị ăn thong thả, nếu ngon thì ăn nhiều chút."
Phó Vọng Niên nhìn Thanh Dao cứ nhìn chằm chằm thịt tôm nhưng không động thủ, liền gắp một miếng lên đặt bên môi Thanh Dao.
Thanh Dao bị mùi thơm của thịt tôm hấp dẫn không phát hiện hai người bây giờ là đang ở trên đường lớn, há miệng ăn thịt tôm Phó Vọng Niên đưa tới.
Thanh Dao chỉ cảm thấy thịt tôm thơm ngon, mà vị cay lại cũng như lão bản quầy hàng nhỏ nói cay vừa vặn, thịt tôm mềm mang theo vị cay nhàn nhạt vào miệng liền làm người như nghiện.
"Phu quân, thịt tôm này thật ngon." Chưa bao giờ ăn hải sản ngon như vậy, Thanh Dao nuốt thịt tôm xuống liền khẩn cấp chia nhau mùi vị y vừa ăn được với Phó Vọng Niên.
Chờ lúc y phản ứng lại, y đã gắp một miếng thịt tôm đưa đến bên môi Phó Vọng Niên, mà Phó Vọng Niên lúc này chính là cười mím chi nhai thịt tôm.
Đỏ mặt nhìn trái phải hai vòng, khi phát hiện không có ai chú ý bên này, Thanh Dao mới nhẹ nhàng thở phào, đều tại y nhất thời hưng phấn đã quên bây giờ là ở trên đường lớn.
Phó Vọng Niên cười nuốt thịt tôm trong miệng xuống nói: "Xác thực là rất ngon, tiểu Dao thích ăn thì ăn nhiều chút."
Hai người chậm rãi ăn sạch sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-co-dai-lam-dau-bep/1599445/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.