Convertor: Vespertine – Editor: An Devy
Sau lần đó, Phó Thanh Hành cũng không đề cập lại chuyện cầu hôn, Nguyễn Nhuyễn cũng không để việc đó trong lòng, tuy nhiên mỗi lần làm tình tự nhiên sẽ xôn xao trong lòng nhớ đến lời anh nói. Thời gian sau cô cũng bận rộn thi cử, sau khi làm xong bài thi cuối cùng, bước ra khỏi tòa nhà thi, ánh mắt cô đã nhìn thấy xe ô tô của người nào đó.
“Chú, em thi xong rồi!” Người con gái bổ nhào vào lòng anh.
“Ừm… Bảo bảo, chúng ta đi đến thành phố A có việc.” Phó Thanh Hành vuốt tóc cô.
“Làm gì cơ?” Nguyễn Nguyễn ngây người, có phải mùa đông ở thành phố A có tuyết rơi không?
“Đưa đồ cho bạn anh, lần trước em có gặp anh ta rồi.”
“Ồ! Nhưng mà, thành phố A có lạnh lắm không?”
“À, trong xe anh có để áo lông vũ, cầm đi là được, không cần mang thêm quá nhiều đồ đâu.”
“Được… Vậy đi thôi.” Nguyễn Nhuyễn gật gật đầu.
Trên xe.
“Chú, đêm nay là giao thừa rồi đó.”
“Muốn anh ‘yêu’ từ năm cũ qua năm mới hử? Chiều em.”
‘Anh…” Cô không thể cãi nổi anh.
Người đàn ông cười vui vẻ, “Ừ, có anh.”
“Hừ, không thèm nói với anh.”
“Vừa thi có tốt không?” Anh hỏi.
“Tạm được, chắc vẫn đủ điểm qua môn thôi.”
“Ừm. Sao còn mang theo Ipad?” Người đàn ông liếc nhìn cô một lượt.
“Bí mật.” Cô nàng chớp chớp mắt.
“Cô bé, dám giấu anh có bí mật hả? ‘Chơi’ em phát khóc đấy, có tin không?”
“Ai nha! Nam tử hán đại trượng phu, sao anh cứ bắt nạt em bằng cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-chung-nha-voi-chu/651146/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.