Convertor: Vespertine – Editor: An Devy
Phó Thanh Hành bị tiểu huyệt ôm ấp đến tỉnh, bàn tay to bất giác véo bầu ngực mềm mại của cô.
“Ưm… Không cần.” Nguyễn Nhuyễn giãy giụa.
Đầu anh vùi vào phần cổ cô, hơi nâng hông, gậy thịt tiến sâu vào động nhỏ, còn anh ngậm lấy vành tai nhỏ xinh của cô.
“Bảo bảo, chào buổi sáng… Baba thích được miệng nhỏ bên dưới đánh thức.” Giọng người đàn ông trầm và khàn.
“Ưm…” Tiểu huyệt co lại, Nguyễn Nhuyễn đẩy anh ra.
Người đàn ông ôm cô ngồi dậy, cô gái nhỏ hít sâu một hơi, toàn bộ cây gậy được tiểu huyệt ăn sạch. Cô với tay vòng qua ôm cổ anh, bàn tay anh vuốt ve lưng cô.
“Baba… Đừng như vậy… Nhuyễn Nhuyễn… A…” Bàn tay to của anh ôm cô lên xuống, nhũ thịt trước ngực cũng theo chuyển động của cô lắc lư, còn anh chỉ lẳng lặng nhìn cô mà không vội làm gì.
“Bảo bảo, baba ‘phục vụ’ em thoải mái không?”
“Thoải mái… A… Rất tuyệt… Baba…” Nguyễn Nhuyễn chỉ muốn anh nhanh chóng xuất ra, vừa rên rỉ vừa thở hổn hển co lại tiểu huyệt.
“Bảo bảo lẳng lơ, muốn bấm gãy của quý của baba sao…” Phó Thanh Hành cắn nhẹ lên người cô.
“A… Baba… Sâu quá…” Cô gái nhỏ khó chịu kẹp chặt chân.
Phó Thanh Hành nâng mông cô, bế cô lên.
“A!!! Baba… Chờ một chút… Chờ một chút…” Cô thực sự rất sợ loại tư thế này, vừa đâm sâu vừa không có cảm giác an toàn.
“Baba… Em muốn đi tiểu… Anh chờ một chút… Baba.”
Tay anh giữ mông cô, ngón tay xấu xa chạm vào cúc huyệt nhỏ.
“Bảo bảo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-chung-nha-voi-chu/651138/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.