Editor: An Devy
“Cô bé, em khóc cái gì, hử?” Phó Thanh Hành ôm cô vào phòng, phía dưới nơi giao hợp của hai người vẫn dán chặt vào nhau.
“Ô… ô… chú… quá đáng… người xấu…”
“Ừ… là do chú hư…” Anh ôm cô vào trong phòng tắm.
“Đừng tiếp nữa… đau…” Nguyễn Nhuyễn làm nũng ôm anh.
“Được, không làm nữa, bé con mềm mại, chú giúp em lấy tϊиɦ ɖϊƈh͙ ra…”
“Ưm ~” Ngón tay anh nhét sâu vào trong tiểu huyệt, người con gái giữ tay anh rên nhẹ.
“Bé con, em còn non lắm…” Phó Thanh Hành nhìn tiểu huyệt sưng đỏ rồi hôn cô.
“Hừm…” Người nào đó làm nũng cọ cọ anh.
Sau đó anh đưa cô ngồi trên sofa, đôi chân đặt lên đùi anh, còn anh cúi đầu giúp cô buộc dây giày.
“Chú.” Bỗng nhiên, cô gọi anh.
“Sao em?” Phó Thanh Hành nhìn về phía cô.
“Không có gì đâu ~” Người con gái cười ra tiếng, anh nhéo nhéo mắt cá chân của cô, cũng cười theo.
“Có đi được không?”
Cô thử đi hai bước, nhưng có chút khó khăn… phía dưới có hơi kỳ… Dù thế cô vẫn nói, “Em đi được.”
“Đi nào cô bé, tôi đưa em đến một nơi.”
Phó Thanh Hành lái xe vào một khu chung cư, trông thấy hệ thống an ninh hết sức nghiêm ngặt, Nguyễn Nhuyễn cảm thấy nơi này không bình thường chút nào.
“Biểu cảm gì đây?” Anh nghiêng đầu nhìn cô, cười ra tiếng.
“Em cảm thấy nơi này rất đắt tiền.” Nguyễn Nhuyễn nhìn thấy những chiếc siêu xe khi xe của hai người đi vào gara xe dưới lòng đất, càng chắc chắn ý kiến của bản thân.
“Bé ngốc, chú ý một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-chung-nha-voi-chu/651099/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.