Convertor: Vespertine - Editor: An Devy
☆☆☆☆☆
"Chú... chú..." Nguyễn Nhuyễn vươn tay muốn cho anh ôm, Phó Thanh Hành cầm giày của cô đi tới cửa, cởi bỏ áo sơ mi trên người, cơ bắp cường tráng cứ thế hiện ra.
"Ô...ô...chú..." Cô gái nhỏ cả người nóng lên, nhịn không được càng uốn éo làm nũng, muốn cho anh ôm cô.
Đúng lúc chuông điện thoại của người đàn ông vang lên, cầm di động lên nhìn thoáng qua.
"Chuyện gì?" Điện thoại được kết nối, ánh mắt của anh dừng lại trên người cô.
Nguyễn Nhuyễn cắn môi, cọ xát vài cái, đứng dậy cởi bỏ quần của anh, kéo xuống qυầи ɭóŧ bó sát màu đen, côn ŧɦịŧ bật ra ngoài bắn vào mặt cô.
"Ưʍ..." Cô lui ra sau một chút, ngẩn người ngắm côn ŧɦịŧ dữ tợn màu đỏ tím, cổ họng trượt lên xuống không ngừng.
"Tôi không có thời gian tiếp điện thoại kẻ lắm chuyện như..." Phó Thanh Hành đang nói bỗng dưng dừng lại, phía dưới tiểu cô nương ngồi quỳ trên sofa, cầm cây gậy liếm đến vui vẻ chọc người đàn ông rên khẽ một tiếng.
"Mẹ kiếp! Khanh khanh! Có phải cậu đang ở..." Âm giọng ở bên kia cao vút.
"Tóm lại tôi không có thời gian, đi kiếm người khác đi." Anh thấp giọng đánh gãy lời nói của đối phương, một bàn tay ấn sâu đầu của người con gái vào trong.
Qυყ đầυ cực đại đã lấp kín khoang miệng của Nguyễn Nhuyễn, bởi vì bị anh ấn một cái, quu đầu vọt tới cuống họng, bị thít chặt khiến cô gái hoảng sợ, vội vã nuốt xuống một ngụm nước bọt không cẩn thận liền khởi động phải mã mắt, tϊиɦ ɖϊƈh͙
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-chung-nha-voi-chu/651082/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.