Convertor: Vespertine - Editor: An Devy
☆☆☆☆☆
Sau ngày đó, Nguyễn Nhuyễn không có chủ động tìm anh, cô cảm thấy, giữa hai người chỉ là quan hệ tình một đêm. Hơn nữa, con gái quá chủ động hình như không được tốt lắm... Tuy rằng cô thực sự muốn liên lạc với anh.
Mà người kia cũng thật là, anh tuyệt đối không phải loại người chủ động liên hệ với con gái, vậy nên, hai người rất ăn ý không chủ động liên lạc với đối phương.
Thời gian bốn ngày qua đi cũng đủ kéo cô trở về quỹ đạo sinh hoạt thường ngày, giao diện trò chuyện Wechat cũng không có gì thay đổi, chỉ có cuộc trò chuyện nhóm lớp vẫn đều đều gửi tin đến thôi.
Hôm nay chỉ có hai tiết học, Nguyễn Nhuyễn bỗng nhiên muốn tìm anh.
Kẹo bông gòn [Chú ơi ~]
Fu [Hửm?]
Đây là lần thứ hai hai người nói chuyện phiếm, Phó Thanh Hành vẫn nhanh chóng hồi đáp...
Kẹo bông gòn [Đang làm gì vậy?]
Fu [Chơi bóng]
Kẹo bông gòn [Muốn hay không... Cái đó... cái đó đó...]
Sau đó Nguyễn Nhuyễn đỏ mặt ném điện thoại sang một bên, thẹn thùng xoa mặt.
Người ở đầu bên kia cong môi cười, hóa ra thực coi anh là bạn giường rồi. Vậy có hay không? Đương nhiên là làm chứ!
Fu [Tôi đi đón em]
Kẹo bông gòn [Em đang đi học, 5.30 sẽ tan]
Fu [Được, tôi ở dưới kí túc xá đợi em]
Kẹo bông gòn [Vâng ạ ~]
"Khanh khanh? Cậu có cái biểu cảm gì đây?" Sở Mộ đem gậy golf đưa cho người bên cạnh, ngồi xuống bên người Phó Thanh Hành.
"Bữa tiệc buổi tối tôi không đi."
"Hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-chung-nha-voi-chu/651079/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.