Tô Ly không ngờ anh lại nói thế, cô không khỏi đỏ mặt, lại không thể kiềm chế được mà quay đi để cười thầm.
Nhưng cô vẫn chưa nghe xong nửa câu sau: “Em thích nghe người khác nói vậy à?”
Tô Ly sửng sốt. Cô mím môi lại và thu hồi biểu cảm, sau đó cô trừng mắt nhìn anh.
Anh khẽ cười khiến những tia sáng yếu ướt trên vai anh rung động.
Ban đầu Tô Ly định nói chuyện khác nhưng bây giờ cô cố tình giả vờ cau có và phớt lờ anh.
Anh quỳ một lát rồi đứng dậy để ngồi gần cô hơn một chút. Anh khom lưng xuống và dang rộng đôi chân, đôi tay rắn chắc chống lên giường, chiếm gần hết nửa diện tích.
Tô Ly vẫn vung vẩy đôi chân trong một chậu nước đã lạnh.
Bây giờ cô đang nghĩ mình có nên đi đổ nước không nhưng điều đó sẽ làm hỏng bầu không khí lúc này. Mặc dù họ không nói gì cả nhưng cứ yên lặng mà ngồi bên nhau cũng không tồi.
Thật lâu sau, cuối cùng anh cũng lên tiếng.
“Trên thực tế, tự tin là một điều tốt, ít nhất nó sẽ khiến em cảm thấy có động lực làm việc.”
Cô xoa phần da thịt bị lộ ra ở cổ tay. Cô không hiểu anh nói câu này là có ý gì. Cô đáp: “Nhưng tự tin một cách mù quáng mà không để ý tới người ngoài thì đúng là ngu ngốc.”
“Còn phụ thuộc vào người đó là ai. Nếu anh ta có thể bao dung cho hành động đó của em thì không thể coi là ngu ngốc được.”
Tô Ly lặng lẽ nhìn anh đúng lúc anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-ben-em-khi-dem-da-tan/1029766/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.