*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Fleur
Biên tập: Iris
Người đi ngắm hoa anh đào đầu năm cũng không ít, vườn anh đào lại nằm trên núi cao hơn mực nước biển, cho nên dọc đường đi đều rất nhiều xe, như là lập nhóm đi chơi vậy. Đường núi quanh co, Tần Ca tò mò mở cửa sổ, mũ suýt bị gió thổi bay, thở dài: “Đông chết mất.”
Bạch Khải Gia ngồi phía trước nhìn thấy rõ ràng dáng vẻ kia của cô, mở miệng nói: “Bà ơi, bà đưa cho cô ấy một chút đi.”
Bà nội Bạch như làm ảo thuật, lấy ra một chiếc thảm lông ngắn và một cốc sữa, nói: “Gia Gia mua cho cháu này.”
Bạch Khải Gia nói thêm vào: “Quà Tết.”
Tần Ca ngượng ngùng, bàn tay nhỏ bé vuốt vuốt tấm thảm màu hồng nhạt. Đi khoảng một giờ thì cũng lên đến đỉnh núi, vừa xuống xe đã cảm thấy không khí thay đổi. Mặt trời ló ra khỏi đám mây dày, sưởi ấm tất cả mọi người, Tần Ca và Bạch Khải Gia cùng đỡ bà nội Bạch chầm chậm đi vào vườn.
Đi qua cửa lớn còn phải đi theo đường nhỏ trên sườn núi, đường dốc khiến Bạch Khải Gia nhăn mặt. Anh chưa từng đến đây, thấy trên Baidu nói ở đây có vườn anh đào, hàng năm có rất nhiều du khách đến ngắm hoa nên anh mới muốn dẫn bà và Tần Ca đến, nhưng Baidu lại không nhắc đến địa hình nơi đây.
Bà nội Bạch không cho họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-ben-anh/2737164/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.