*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Fleur
Biên tập: Iris
Nhân dịp 10 năm hợp tác với tạp chí, Tần Ca không chỉ muốn vẽ thêm tranh, mà hai đứa con của cô đã đứng trong tuyết rất lâu rồi, cô là mẹ ruột nên đương nhiên không thể mặc kệ, cuối cùng chỉ có thể hàng đêm ngồi ở khu cầu thang bộ chịu lạnh chạy bản thảo.
Y tá Diệp nhân ra máy tính của bác sĩ Bạch, nhưng đến khi làm việc lại thấy hàng ngày Tần Ca ôm máy tính của bác sĩ Bạch nhà bọn họ trốn vào khu thang bộ. Nếu bác sĩ thiên vị bệnh nhân thì có thể coi như bác sĩ này có y đức cao thượng, nhưng cho người nhà bệnh nhân mượn máy tính thì nghĩa là gì?
Y tá Diệp vò đầu bứt tai, cuối cùng gặp được Tần Ca bị bố Tần giục về đi ngủ, hạ giọng hỏi: “Vì sao máy tính của bác sĩ Bạch lại ở trong tay chị?”
Tần Ca xoa đôi mắt đỏ ngầu giải thích: “Chúng tôi là bạn cùng lớp cấp ba.”
Y tá Diệp nghĩ mình nhớ nhầm: “Bạn cùng lớp? Vậy vì sao ngày bố Tần nhập viện, chị lại coi bác sĩ Bạch nhà chúng tôi như người lạ?”
Tần Ca lại giải thích: “Ngày đó cậu ấy uống say, họp lớp cấp ba nên tôi đưa cậu ấy về, không có chuyện gì cả.”
“Nhưng miệng của bác sĩ Bạch…”
“Bị nóng trong.” Tần Ca nói.
Giải thích như vậy là ổn, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-ben-anh/2737126/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.