*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Fleur
Biên tập: Iris
Sáng hôm sau, một nhóm người khác hôm qua đi kiểm tra phòng bệnh, trưởng khoa Lưu cảm thấy giường số 44 rất quen, sau khi nhớ ra thì cười tủm tỉm, nói: “Bác sĩ Bạch hết ca trực nên đã về nhà nghỉ rồi.”
Nhòm thực tập sinh giật mình nhìn trưởng khoa nói chuyện với không khí, vội vàng lật xem lịch trực rồi nói: “Đúng ạ, bác sĩ Bạch đã trực mấy đêm liền, chiều mai mới đi làm lại.”
Sau khi nói xong, trưởng khoa Lưu nhìn Tần Ca, vẫn cười tủm tỉm: “Chiều mai đó.”
Tần Ca không hiểu ý của ông, chỉ cảm thấy trưởng khoa này rất hiền hòa. Khi ra ngoài, trưởng khoa Lưu còn an ủi một câu: “Đừng lo lắng, không phải bệnh nặng, điều trị từ từ là ổn thôi!”
Sau đó nói thêm: “Có gì không hiểu cứ hỏi bác sĩ Bạch!”
Hôm nay chuông đầu giường bị hỏng, khi đổi chai truyền nước phải đi gọi y tá, Tần Ca không chút hoang mang đi phòng y tá yêu cầu đổi chai truyền, quay người lại liền thấy Bạch Khải Gia đang mặc áo blouse đi đến. Sau khi cài xong chiếc cúc áo cuối cùng, anh ngẩng đầu lên thì thấy Tần Ca đang đứng bên ngoài.
Tóc cô vẫn còn ướt, chủ động vẫy tay chào anh, cười nói: “Chào buổi sáng, Bạch Khải Gia.”
Bạch Khải Gia nhìn bộ dáng của cô lại nhớ đến mấy năm trước, khi học đại học,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ve-ben-anh/2737122/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.