Thái tử dẫn đầu xem náo nhiệt, tất nhiên c*̃ng không có ai xuống xe ngựa, đều im lặng chờ đợi. Tề Vân Hàm một lúc lại vén rèm xe lên nhìn, chỉ cần không động tay, mặc kệ ầm ĩ như nào nàng ấy cũng không lo lắng.
Bởi vì trên phương diện mắng người, đại ca c*̉a nàng ấy chưa từng thua ai.
Có điều vừa rồi Tề Vân Mộc chỉ mắng Tô Chẩm Đường, nhưng sau đó vì Bùi Lạc An ở một bên khuyên bảo, cũng tiện thể mắng luôn cả hắn.
Bùi Lạc An là một quân tử khiêm tốn, ôn hoà như ngọc, hắn không độc miệng được như Tề Vân Mộc, cũng không thể văng tục như Tô Chẩm Đường.
Hắn bị Tề Vân Mộc hung dữ mắng một trận, nhưng lại không cãi lại được lời nào, trong con ngươi dịu dàng trước giờ toát ra chấn động và mờ mịt.
Tô Chẩm Đường thì có thể cãi lại Tề Vân Mộc vài câu, nhưng hắn nói một câu, Tề Vân Mộc có thể trả lại hắn mười câu.
Hơn nữa không văng tục câu nào.
Trên thư Tô Chẩm Đường còn có thời gian nghĩ nên mắng chửi người như thế nào, nhưng mặt đối mặt, miệng Tề Vân Mộc bôm bốp chẳng khác nào pháo đốt, hắn căn bản không phản ứng kịp.
Thật sự quá tức giận, nắm tay siết chặt.
Nếu không có Tô Vãn Đường và Chử Vân ngăn cản ở giữa, sợ là sớm đã ra tay.
Qua khoảng một phút đồng hồ sau, Chử Yến đột nhiên nói: "Đi xuống đi."
Tề Vân Hàm nghe vậy vội vàng nhấc màn xe lên: "Mắng xong rồi à?"
Chử Yến: "... c*̃ng hòm hòm rồi."
Tề Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041242/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.