Thời gian trôi qua cực nhanh, đảo mắt đã qua mười ngày.
Người Tề gia sắp đến Cố thành, việc Tô Vãn Đường đi hay ở vẫn còn chưa có kết luận.
Ý kiến hai người trái ngược, những ngày này vẫn luôn không thẳng thắn bàn luận lại vấn đề này, nhưng rốt cuộc chuyện này cũng phải có kết quả, không trốn tránh được.
"Cô nương, sáng ngày mai quản gia sẽ đến Cố thành, ngài đã nghĩ ra được nên nói với cô gia thế nào chưa?" Đào Hương nhận lấy chén thuốc Tô Vãn Đường vừa uống cạn, đưa một viên mứt hoa quả qua, lo lắng nói.
Nàng ta biết cô nương đã quyết định muốn đi tiền tuyến, nhưng cô gia trông chừng cô nương kỹ như vậy, sợ là sẽ không đồng ý.
Tô Vãn Đường thuần thục nhận lấy mứt hoa quả.
Nàng ấy cũng không sợ đắng, vốn dĩ không cần mứt hoa quả, nhưng đây là Tề Vân Mộc chuẩn bị cho nàng ấy, tất nhiên nàng ấy sẽ không từ chối.
Mứt hoa quả vào miệng, không chỉ có đi vị đắng kia, còn ngọt quá mức.
"Ngươi nói với Tang Hộc một tiếng, tối nay ta và Vân Mộc đi dạo Cố thành." Tô Vãn Đường uống một chén nước, đè vị ngọt quá mức kia xuống, xong mới nói.
Sau khi biên thành Nam Hào bị công phá, Cố thành không còn nguy hiểm, bây giờ đã khôi phục sự yên tĩnh dĩ vãng.
Đào Hương gật đầu: "Vâng."
"Đêm lạnh, mang theo áo choàng của ca ca." Tô Vãn Đường lại nói.
"Vâng."
Tề Vân Mộc sợ lạnh, từ khi đi vào trong doanh gần như đều ở tại trong trướng, chợt nghe muốn đi dạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041234/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.