Tô Vãn Đường ngước mắt nhìn Tề Vân Hàm, sau đó vội vàng đứng dậy: "Thiếu chủ, không có gì, ta còn có việc, đi về trước."
Tề Vân Hàm ở chỗ này, bảo nàng ấy hỏi thế nào? Nói nàng ấy làm như này như kia với ca ca của Tề Vân Hàm, hỏi Tề Vân Hàm nên dỗ thế nào à?
Nhưng nàng ấy còn chưa bước chân ra đã bị Tề Vân Hàm nâng tay giữ chặt, cau mày nói: "Tẩu tẩu, sao môi tẩu lại bị thương?"
Tiếng tẩu tẩu kia khiến Tô Vãn Đường cảm thấy tê cả da đầu.
Thấy Tô Vãn Đường cúi đầu không nói, Tề Vân Hàm suy tư: "Đây là đại ca ca... làm?"
Nàng ấy đã thành hôn, tất nhiên là có thể đoán được vết thương kia làm sao mà có.
Nhất thời Tô Vãn Đường không biết nên trả lời thế nào.
Mặc dù đúng là Tề Vân Mộc cắn, nhưng cũng là nàng ấy đáng đời.
Dáng vẻ chột dạ của Tô Vãn Đường rơi vào trong mắt Tề Vân Hàm, là biểu hiện của sự cam chịu, nàng ấy lập tức hiểu lầm, sầm mặt lại: "Sao đại ca ca có thể ức h**p tẩu như thế!"
Việc hôn sự này là trời xui đất khiến, nàng ấy biết tính tình của đại ca ca, vẫn luôn cảm thấy bận tâm.
Ban đầu nghe nói đại ca ca đuổi tới cửa thành tặng ngọc bội, nàng ấy còn tưởng rằng quan hệ giữa hai người đã dịu lại đôi chút.
Lại không ngờ vậy mà đại ca ca lại...
Tô Vãn Đường nhìn Tề Vân Hàm bằng ánh mắt phức tạp, muốn nói lại thôi: "..."
Nàng ấy thật là đáng chết!
Đêm qua nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041216/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.