Trưởng tử Tề gia đại hôn, hôn lễ rầm rộ tất nhiên không cần phải nói, mà Tô gia có Quận chúa, Lãng Vương, Đông cung thêm của hồi môn, trình độ tương xứng, có thể gọi là mười dặm hồng trang.
Mặc dù Tô Chẩm Đường không trở về, nhưng ngày hôm đó bạn tốt của hắn ở thành Phụng Kinh đều đến đây, cộng thêm sự có mặt của tiểu công tử phủ Quận chúa. Nam tử chặn cửa có thể nói là đủ văn đủ võ, ngoài cổng chật như nêm cối, vô cùng náo nhiệt.
Huynh trưởng của Tô Vãn Đường không có mặt, c*̃ng không huynh đệ cùng tộc ở Phụng Kinh, lúc xuất giá là Cố Dung Cẩm cõng ra ngoài, Tề Vân Mộc tự mình tới đón người, tất cả cấp bậc lễ nghĩa đều cực kỳ chu toàn.
Tân nương tử lên kiệu hoa, chiêng trống vang trời, tiếng pháo cũng vang vọng, tiền mừng c*̃ng rải một đường. Hai phu thê bái cao đường xong, đưa tân nương vào trong hỷ phòng, Tề Vân Mộc đi ra tiền sảnh.
Sức khỏe Tô Vãn Đường tốt, sáng sớm đã bị gọi dậy rửa mặt, lại giày vò một ngày, cũng không hề thấy vẻ mệt mỏi.
Tề Vân Mộc vừa đi, nàng ấy lập tức dời quạt tròn, lấy mấy quả long nhãn dưới mông ra, sau đó vừa ngước mắt lên đã đối diện với ánh mắt trợn tròn của nha hoàn bà tử trong phòng.
Tô Vãn Đường dừng một chút, từ bỏ suy nghĩ bóc vỏ long nhãn ra ăn, yên lặng đặt xuống, lại cầm lấy quạt tròn che mặt.
Quận chúa nương nương nói Tề gia rất để ý quy củ, không cầu nàng ấy dịu dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041206/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.