Mấy ngày liên tiếp sau đó người Đông cung đi sớm về trễ, nhưng vẫn không tìm được 'kíp nổ' đáng chết kia. Thái tử từng đi ngang qua hơn hai mươi quầy hàng, mỗi ngày đều như thế, hoàn toàn không có gì khác thường.
Thời gian đến ngày ký kết hiệp ước cũng càng cận kề, trái tim tất cả mọi người đều treo lơ lửng.
Bảy ngày nhanh chóng trôi qua, xa giá của Thái tử sắp đến ngoài thành.
Thái tử hai nước Nam Hào Tây Vu hạ mình đến cửa thành nghênh đón Thái tử Bắc Lãng, Đông Phương Tô c*̃ng dẫn theo lễ quan Đông Nhữ đến cửa thành.
Cửa thành sớm đã được dẹp sạch, cờ Bắc Lãng chậm rãi xuất hiện trước mắt mọi người, xa giá hoa lệ uy nghiêm cũng dần xuất hiện, màn lụa màu đen rủ xuống, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy hai bóng người bên trong.
Túc Miện và Đồ Sơn Hoàng liếc nhau, trong mắt đều ánh lên vẻ lạnh lẽo.
Thái tử hai nước đột nhiên muốn tới cửa thành đón Thái tử Bắc Lãng, lúc đó Đông Phương Tô đã cảm thấy bọn họ không có ý tốt gì, cho nên vẫn luôn đi theo bên cạnh nhìn chằm chằm hai người.
Xa giá nhanh chóng tiến vào cửa thành, chậm rãi dừng lại.
Lễ quan Đông Nhữ gật đầu tiến lên nghênh đón đầu tiên, lễ quan hai bên bàn bạc đơn giản một hồi, sau đó vốn nên tiếp đón Thái tử Bắc Lãng vào cung gặp mặt Đông Nhữ Đế, nhưng Thái tử Nam Hào, Tây Vu ở đây, không thể nào bỏ qua.
Lễ quan Đông Nhữ nhìn xa giá, đau khổ nói: "Đại nhân, thế này… ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041195/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.