Thái tử hai nước bị kéo từ trong dịch quán ra ngoài đánh một trận vào nửa đêm, chuyện này đặt ở đâu cũng vô cùng chấn động. Nhưng nếu chuyện này truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến uy nghiêm của một nước, vậy nên hai bên đều không trắng trợn lan truyền. Đương nhiên, bọn họ c*̃ng sẽ không ngậm bồ hòn làm ngọt, sáng hôm sau ngày xảy ra chuyện, sứ thần hai nước đã hùng hổ đến tìm Đông Nhữ bệ hạ đòi giải thích.
Thái tử Nam Hào Đồ Sơn Hoàng còn đích thân vào cung, muốn Đông Nhữ bệ hạ giao hung thủ ra.
Đông Nhữ bệ hạ đã biết được toàn bộ câu chuyện từ trong miệng Thái tử, hung thủ đánh người chính là Thái tử Đông Nhữ và Thái tử Bắc Lãng, đương nhiên là không thể giao ra, sau khi giả đò quan tâm một lúc, nghiêm túc ra vẻ nhất định sẽ tìm ra hung thủ.
Trong lòng sứ thần hai phe c*̃ng biết rõ, chắc chắn sẽ không tìm được hung thủ.
Vả lại có thể bắt cóc Thái tử hai nước ở dịch quán đô thành Đông Nhữ, còn muốn bọn họ giao đồ ra, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết là Đông Nhữ bệ hạ làm.
Dù sao, bọn họ vô cùng rõ ràng ‘đồ’ trong miệng người áo đen đêm đó là cái gì.
Nhưng bọn họ không có chứng cứ chứng minh là Đông Nhữ bệ hạ làm.
Hai nước chỉ có thể lấy lý do Thái tử nước mình gặp nạn ở đô thành Đông Nhữ để làm khó, cuối cùng là Đông Nhữ bệ hạ mất chút tiền tài, lại phái mấy vị quan văn tốn nhiều nước bọt mới tạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041191/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.