Ngọn nến loan phượng bập bùng cháy, ánh lửa lúc ẩn lúc hiện, khi thì b*n r* đốm lửa nhỏ xíu, tựa như hàng ngàn vì sao giữa màn đêm.
Dưới ánh nến ấm áp, hai gò má vốn đã kiều diễm của nữ tử càng thêm động lòng người, đôi gò má tựa như được phủ thêm một tầng phấn hồng, đôi mắt trong veo long lanh, ánh nước lay động, mang theo mấy phần xuân sắc. Bờ môi anh đào khẽ mím, vừa như giận, vừa như e lệ, lại mang nét kiều mị khó tả.
Ngón tay mảnh khảnh len lén lật qua lật lại, mãi đến lúc ngoài cửa đột nhiên truyền đến động tĩnh, nàng mới giật mình giương mắt.
"Điện hạ."
Tiếng hành lễ vang lên, Vệ Trăn hốt hoảng buông quyển sách nhỏ trong tay xuống, lại cảm thấy không ổn, bèn giấu vào bên trong giường, nhưng lại nháy mắt phát hiện trên giường còn có mấy quyển khác.
Tiếng bước chân càng ngày càng gần.
Vệ Trăn luống cuống tay chân 'thủ tiêu tang vật' .
Có một ít bị nàng ném xuống gầm giường, có một ít giấu dưới gối đầu.
Đợi đến lúc nàng làm xong hết thảy, Thái tử đã bước đến sau tấm bình phong.
"Tất cả đi xuống đi."
Tất cả thị nữ đều đáp: "Vâng."
Vệ Trăn điều chỉnh cảm xúc xong, cố gắng khiến cho mình trông bình tĩnh một chút, nhưng gương mặt quá mức kiều diễm và đôi mắt thu thủy đã bán đứng nàng.
Ánh mắt chạm nhau, nàng chột dạ dịch chuyển tầm mắt.
Cái nhìn kia xấu hổ rụt rè, khiến lòng người xao xuyến.
Ánh mắt Chử Yến tối xuống, giẫm lên bậc thang trước giường, ngồi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041172/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.