Một đoàn người khiêng xa giá trống không trở về Đông cung.
Con ngựa chuyển hướng khi tới ngã ba, Vệ Trăn phát hiện là con đường tới biệt viện nên để mặc cho người phía sau điều khiển ngựa.
Con đường nối thẳng từ Hương Sơn đến biệt viện là đường riêng của Đông cung, trên đường đi chỉ có hai người.
Sắp đến biệt viện, con ngựa từ từ ngừng lại, chậm rãi đi tới phía trước.
Xung quanh có tuyết đọng từ mấy ngày trước còn chưa tan hết, trong không khí tràn ngập mùi cỏ cây.
Chử Yến ôm vòng lấy eo Vệ Trăn, gác cằm lên vai nàng, hỏi: "Có muốn đi xem những nơi khác ngoài thành Phụng Kinh không?"
Ánh mắt Vệ Trăn sáng lên: "Khi nào, nơi nào?"
Chử Yến trầm mặc một lát, mới đáp: "Nam Hào Tây Vu đưa thư nghị hòa tới, nhưng bọn họ viện cớ Công chúa Nam Hào chết ở Bắc Lãng, không đến địa giới Bắc Lãng ký thư nghị hòa."
Vệ Trăn nhíu mày: "Không đến Bắc Lãng, vậy đi nơi nào, cũng không thể đi địa bàn của bọn họ."
"Đông Nhữ."
Chử Yến nói: "Bọn họ chọn địa điểm bốn nước ký hiệp ước ở Đô thành Đông Nhữ, hơn nữa do Thái tử bốn nước tự mình ký."
Đáp án này vượt qua dự đoán của Vệ Trăn.
Nàng trầm mặt một hồi, hỏi: "Đông Nhữ đồng ý?"
Thái tử bốn nước lớn tề tụ ở Đô thành Đông Nhữ, đây cũng không phải là việc nhỏ.
"Đồng ý." Chử Yến: "Đông Nhữ thích hòa bình, có thể ký hiệp nghị hòa bình với hai cây gậy chọc cứt Nam Hào Tây Vu, đương nhiên là bọn họ bằng lòng."
Khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041170/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.