Không thể nghi ngờ, lời Tề Vân Hàm nói đã khiến trái tim những người thuộc đảng Thẩm Lăng chìm xuống đáy cốc.
Thân phận bị đâm thủng, ngoài cung mất con tin, còn có hiềm nghi hạ độc hại Thánh thượng, quân Thiết Giáp thì nhanh nhất cũng phải hừng đông mới đến, đối với Thẩm Lăng mà nói tình hình trước mắt đã cực kỳ bất lợi.
Hiện tại đường ra duy nhất của bọn họ là kéo dài thời gian, kéo dài đến khi quân Thiết Giáp vào thành, trước lúc này, bất kể là tội danh gì, bọn họ đều phải cắn chặt răng không nhận.
Đúng lúc này, lại có tin tức truyền đến.
Tống Hoài gặp chuyện trong ngục Phụng Kinh, thích khách là cùng một nhóm với những kẻ tới bắt cóc quan quyến.
Sau khi trải qua một trận đánh ác liệt, Tống Hoài ôm vết thương vào cung, chỉ ra thích khách lần này cùng một nhóm với những thích khách ám sát y ở rừng phong.
Lúc này quần thần mới bỗng nhiên nhớ tới, trước đây không lâu, Thẩm Lăng từng tiến vào Ngự sử đài vì ám sát Tống Hoài, sau đó là ra bằng cách nào...
"Khiến nội ứng trong Ngự sử đài giết năm vị đại nhân, vu oan cho Tống Hoài, sau khi bôi nhọ thanh danh của y, cố ý truyền ra tin tức Tống Hoài vẫn là Đại hoàng tử Bắc Lãng. Sau đó lại giết Công chúa Nam Hào, vu oan cho Cô, liên tiếp tổn hại danh dự của Hoàng thất, khiến Hoàng thất đánh mất lòng dân." Chử Yến chậm rãi nói: "Sau đó giả vờ bắt tay với Hoàng hậu, hạ độc mưu hại Phụ hoàng, lại đổ tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041164/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.