Từ sáng sớm, Tống Hoài đã ngang nhiên điều tra quan viên khắp triều đình, khí thế lớn đến mức khiến người người hoang mang. Mặc dù Ngự sử đài có quyền lực duy trì trật tự bách quan, nhưng hành động rầm rộ như vậy vẫn là lần đầu.
Hôm sau trời vừa sáng, trên triều đình quan văn văng nước bọt tứ tung, tấu chương buộc tội Tống Hoài chất đầy ngự tiền như ong vỡ tổ.
Chức vị Ngự sử đại phu đang để trống, dù Tống Hoài chưa được thăng nhiệm, nhưng thực quyền của Ngự sử đài nằm trong tay y.
"Trong mắt Tống đại nhân quả thực là không có luật pháp, văn võ bá quan cả triều há có thể nói tra là tra!"
"Lưu đại nhân nói rất đúng, Tống đại nhân làm việc có hơi quá đáng rồi."
"Ngự sử đài có trách nhiệm duy trì trật tự bách quan, Tống đại nhân làm vậy chỉ là làm đúng chức trách, sao lại thành trong mắt không có luật pháp?"
"Nếu là trong sạch, sao phải sợ bị điều tra?"
"Vậy cũng không thể tùy tiện như thế! Không hỏi xanh đỏ đen trắng xông vào phủ đệ nhà người khác, chẳng phải khiến lòng người rét lạnh sao!"
"Ngự sử đài làm việc tự có quy củ riêng, nhất định là có nguyên nhân trong đó."
"..."
Mới sáng sớm trên triều bá quan tranh luận không dứt, lời qua tiếng lại đến đỏ mặt tía tai. Thánh thượng đỡ trán mắt khép hờ, sau khi nghe một lúc lâu, ông ấy gọi Ngự tiền tổng quản đến: "Đi hỏi Tống Hoài xem, rốt cuộc y đang làm gì?"
"Vâng." Lâm Khuyết cung kính lui ra.
Trên triều đình vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041152/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.