Quan phục của Huyện chúa được đưa tới vào ngày thứ ba sau khi Vệ Trăn về phủ Quận chúa. Sáng hôm sau, Vệ Như Sương dẫn Vệ Trăn vào cung tạ ơn.
Thánh thượng thấy Vệ Trăn mặc quan phục của Huyện chúa, đầu tiên là cảm khái một phen, rồi mới nói: "Tốt, tốt lắm, con trở về là tốt rồi."
"Những năm qua con đã chịu khổ rồi."
Vệ Trăn cung kính trả lời: "Thần nữ có thể về nhà, đã vô cùng cảm ơn ông trời."
Thánh thượng cười, sau một lúc lâu mới khẽ thở dài một tiếng, lại không hề nói gì.
Năm đó đứa nhỏ này mất tích ông ấy cũng có một phần trách nhiệm, cũng may cuối cùng cũng đã tìm về được, nếu không thì những tiếc nuối và áy náy mà ông ấy mang vào trong lăng mộ, sẽ nhiều thêm việc.
Sau đó Thánh thượng lại hỏi vài câu quan tâm, hàn huyên chút việc nhà với Quận chúa Thịnh An, sau đó hai mẫu nữ mới cáo lui.
Chuyến này Vệ Trăn đến tạ ơn, lại mang về một đống ban thưởng.
Trong lúc đó, Thánh thượng có lòng muốn hỏi về hôn sự của Vệ Trăn, nhưng nghĩ người mới vừa trở về không cần sốt ruột, đành coi như thôi.
Mà Vệ Trăn cũng rất muốn biết tình hình gần đây của Thái tử, nhưng bệ hạ không nhắc tới, nàng cũng không cách nào đột ngột mở miệng, thế là, cũng chỉ có thể bỏ qua.
-
Hôm nay Vệ Trăn không chỉ đến để tạ ơn, sau khi nàng xuất cung lại tới Đại lý tự, Vệ Như Sương không đi vào, nhưng bà ấy không yên lòng nên chờ ngoài Đại lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041113/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.