Ngụy Niên thò tay qua hàng rào gỗ cởi trói cho Đông Phương Tô, sau đó mới ngẩng đầu nhìn về phía cái cửa sổ nhỏ kia.
Nếu phá hủy thanh chắn bằng gỗ, nàng có thể chui ra ngoài.
Nhưng Đông Phương Tô...
Nàng thu tầm mắt lại, nhìn Đông Phương Tô từ trên xuống dưới.
Đông Phương Tô vô thức lùi về sau một bước: "Ngươi nhìn ta như vậy làm gì?"
Ngụy Niên không muốn để ý đến hắn ta, lại nhìn về phía cửa sổ nhỏ.
Cho dù bọn họ có thể ra ngoài từ nơi này, cũng không biết tình hình bên ngoài thế nào.
Bản thân nàng ngay cả nửa phần tài nghệ cũng không có, còn tiểu thái tử Đông Nhữ…
Nhìn hắn ta thế kia e là cũng không trông cậy vào được.
Nếu như tìm đủ mọi cách chạy ra cuối cùng vẫn rơi vào tay người Tây Vu, không nói tới việc uổng phí công sức, chỉ sợ còn phải chịu khổ hơn gấp bội.
Lần này là người Tây Vu chắc chắn nàng và tiểu Thái tử Đông Nhữ không thể chạy ra khỏi nơi này, mới có thể canh giữ lỏng lẻo, nếu bị bắt được, lần sau sẽ không dễ chạy trốn nữa.
Ngụy Niên hơi nhíu mày, cũng không biết Thập Bát đi đâu.
Đúng lúc này, ngoài cửa sổ đột nhiên truyền đến tiếng chim hót.
Ngụy Niên yên lặng đếm, giống hệt tín hiệu vài ngày trước Thập Bát nói cho nàng biết.
Ánh mắt nàng sáng lên, vừa muốn đáp lại nhưng lại nghĩ cũng không biết tình huống bên ngoài thế nào, lỡ như khiến người Tây Vu chú ý tới thì mất nhiều hơn được.
Nàng ngẫm nghĩ một lúc, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041095/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.