Trong căn phòng nơi góc hẻo lánh, một nam tử áo lam đang chắp tay đứng trước cửa sổ, khí chất nho nhã, khuôn mặt tuấn tú, chính là Thẩm Lăng.
Cửa truyền đến tiếng vang rất nhỏ, nhưng hắn ta lại không quay đầu.
Cũng không lâu lắm, eo của hắn ta bị một đôi tay nhẹ nhàng ôm lấy: "Lăng ca ca."
Sắc mặt Thẩm Lăng lạnh nhạt, hắn ta nghiêng đầu, nói: "Không bị người khác phát hiện chứ?"
Ngụy Ngưng nhẹ nhàng lắc đầu, giọng trầm thấp: "Không có."
Ánh mắt Thẩm Lăng lóe lên, quay người ôm nàng ta: "Thế nào?"
Ngụy Ngưng ngước mắt nhìn về phía hắn ta, trong mắt chứa vài phần tủi thân: "Hôm nay Tề Vân Hàm khiến ta khó xử trước mặt rất nhiều người.”
"Lăng ca ca, có phải nàng ta đang hoài nghi ta không?"
Thẩm Lăng nhíu mày: "Ngươi đã làm gì?"
Ngụy Ngưng lắc đầu: "Sau khi trở về từ núi Thu Vụ ta chưa hề gặp nàng ta.”
Nàng ta ngẫm nghĩ, lại nói: "Chẳng lẽ là Ngụy Niên nói gì đó trước mặt nàng ta?"
Sắc mặt Thẩm Lăng hơi thay đổi: "Không phải quan hệ giữa Ngụy Niên và
Ngụy gia đã dịu lại rồi à?"
"Ừm." Ngụy Ngưng: "Gần đây nàng ta càng thêm thân thiết với chúng ta, không giống như là đang nghi ngờ, hơn nữa nàng ta còn nói đỡ cho ca ca, lấy được việc tra vụ án muối lậu Giang Nam."
Nàng ta nói đến đây, vẻ mặt Thẩm Lăng dịu đi: "Đúng là việc này có lợi với chúng ta.”
Ánh mắt Ngụy Ngưng sáng lên: "Thật à?"
Thẩm Lăng: "Ừm, đám buôn muối lậu ở vùng đó ngày càng hung hăng ngang ngược, tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041093/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.