Người bán mứt rong xuyên qua mấy con ngõ nhỏ, đưa gánh mứt cho người đã chờ sẵn trong ngõ, đổi y phục với đối phương, lại rẽ vào mấy con đường, sau khi xác nhận không có người theo dõi mới tiến vào phủ Quận chúa Thịnh An.
Ngụy Niên không nhìn lầm, hắn đúng là thị vệ phủ Quận chúa Thịnh An.
Hắn xuyên qua hành lang uốn lượn, đến hồ cá chép, cung kính hành lễ với Quận chúa Thịnh An đã chờ sẵn ở đây, bẩm báo rõ ràng gần như tất cả những gì xảy ra bên ngoài Ngự sử đài.
Sắc mặt Vệ Như Sương trầm xuống, thì thào lặp lại: "Không giống người một nhà..."
Theo những gì bà ấy tra được trong những ngày này, năm Thịnh An thứ nhất, đúng là Kiều thị có thai, cũng sinh vào tháng mười một, thân phận trưởng nữ Ngụy gia không nên có điểm đáng ngờ mới phải.
Nhưng dưới gầm trời này, có người mẫu thân nào lại đối xử với con mình lạnh nhạt như vậy? Hơn nữa cùng là nữ nhi, tại sao lại bất công đến nước này?
Cho dù có thiên vị, yêu thương nữ nhi út hơn, thì cũng không nên đối xử với trưởng nữ lạnh lùng như thế.
Vệ Như Sương càng nghĩ càng không hiểu.
Mặc dù trước mắt nhìn thì thấy thân phận của trưởng nữ Ngụy gia không có vấn đề gì, nhưng bà ấy vừa nghĩ tới đôi mắt tràn đầy bi thương của tiểu cô nương kia, đã cảm thấy trong lòng khó có thể yên bình.
"Ngươi tiếp tục nhìn chằm chằm, có bất kỳ tình huống kỳ lạ nào thì lập tức đến báo."
Cho dù cô nương kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041084/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.