Đông cung.
"Điện hạ, đối phương đã khai."
Giọng Tống Hoài lạnh lẽo, trên người có một mùi tanh ẩm ướt, nơi ống tay áo còn có vết máu chưa khô hẳn.
Chử Yến ngồi tựa trên nhuyễn tháp, lòng bàn tay chống trán, nghe vậy thì khẽ mở mắt.
"Theo lời khai của mấy sát thủ giang hồ kia, người giao dịch với bọn họ là một nam tử, khẩu âm Lân Châu." Tống Hoài liếc nhìn tờ giấy khế ước trên mặt bàn cách đó không xa, tiếp tục nói: "Lúc giấy khế ước này giao tới tay bọn họ thì bên trên chỉ có tên của Ngụy nhị cô nương, những nội dung khác đều là tự bọn họ viết thêm vào."
"Cây trâm kia c*̃ng đúng là nhặt được ở bãi săn."
Chử Yến nheo mắt: "Khẩu âm Lân Châu?”
Tống Hoài: "Vâng."
"Trong bốn vị đại nhân đang bị giam giữ tạm thời, chỉ có Lương đại nhân là người Lân Châu."
Chử Yến: "Thẩm vấn rồi?"
Tống Hoài trầm mặc một lát.
Chử Yến ngước mắt nhìn về phía y, người sau cúi đầu: "Chết rồi."
Chử Yến nhíu mày: "... Ngươi g**t ch*t ông ta rồi à?"
"Sau khi thần cạy ra được manh mối Lân Châu từ trong miệng sát thủ thì đã định thẩm vấn Lương đại nhân ngay, nhưng lúc này có thuộc hạ đến báo, Lương Dụ tự sát, để lại dòng chữ máu trên tường, thẳng thắn thú nhận về vụ án núi Thu Vụ." Tống Hoài trầm giọng nói: "Lương Dụ nhậm chức ở Chính sự đường, cấp trên trực tiếp là người của Cao gia.”
Chử Yến nhíu mày: "Ngươi sẽ không định nói với Cô là vụ án thuê sát thủ là do Trung cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041078/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.