Tề Vân Hàm dẫn các quý nữ đến vườn hoa ngắm hoa quý xong, lại tiến vào một cái đình.
Đây là một tòa đình bát giác rất lớn, trên bàn đá giữa đình sớm đã bày sẵn điểm tâm trái cây, bên cạnh còn có giá đặt đàn, bên trên có một chiếc cổ cầm.
Trước khi ngồi xuống, Ngụy Niên liếc nhìn cây đàn kia, khi nhìn thấy rõ chữ khắc ở góc đàn, ánh mắt hơi ngưng lại.
'Lưu Dạng.'
Chiếc đàn Lưu Dạng xếp thứ ba trong ngũ đại danh cầm.
Lúc Ngụy Hằng dạy nàng cổ cầm từng nói với nàng, đương thời có năm chiếc cổ cầm tuyệt thế, cây 'Thường Âm' xếp hạng thứ năm đang ở Thẩm gia, chiếc 'Hồng Nguyệt' thứ tư nằm trong tay Hàn lâm học sĩ Thừa chỉ Đỗ Bạch, ba chiếc đàn xếp hạng trước đã lâu không nghe nói tới, trước mắt không biết tung tích.
Hóa ra chiếc 'Lưu Dạng' xếp thứ ba đang ở Tề gia, hôm nay nàng được thấy một lần cũng coi như là mắt có phúc.
Ngụy Niên chưa từng tham gia yến hội kiểu này, lúc này còn chưa biết 'Lưu Dạng' ở đây có ý nghĩa như thế nào.
Mãi đến khi qua thời gian một chén trà, một vị quý nữ hào phóng đứng lên trong sự sùng bái của các quý nữ, ngồi xuống trước cổ cầm.
Lúc này Ngụy Niên mới hiểu hóa ra tiệc ngắm hoa không chỉ là ngắm hoa.
"Tài đánh đàn của Thôi tỷ tỷ đứng đầu kinh thành đấy, hôm nay xem như tai chúng ta có phúc rồi." Tề Vân Hàm nhìn thấy Ngụy Niên ngẩn người một lúc thì hơi nghiêng người, nói khẽ bên tai nàng.
Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041060/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.