Người của biệt viện Hương Sơn đến sớm hơn Ngụy Niên nghĩ nhiều, chưa tới nửa canh giờ từ lúc Ngụy Hằng rời đi, Ngụy Niên không khỏi cảm thán Phong Thập Bát hành động đúng là nhanh.
Người tới vẫn là Tống Hoài, nhưng lần này y chỉ là đưa Ngụy Niên lên xe ngựa rồi rời đi.
Ngụy Niên sợ vẫn là ám vệ tên Thập Tam lần trước đánh xe, còn cố ý nhìn một cái, thấy là người lạ mặt, vả lại còn mặc đồ thị vệ thì cũng yên tâm hơn nửa, nàng thật sự không muốn nếm lại mùi vị sông cuộn biển gầm kia nữa.
Có Phong Thập Bát cố ý dặn dò, thị vệ đánh xe hãm tốc độ, lúc đến biệt viện Hương Sơn thì đã qua gần một canh giờ rưỡi.
Lần này Ngụy Niên nhàn nhã thưởng thức phong cảnh dọc đường, nửa đường còn chợp mắt một lát, tỉnh lại đã đến biệt viện.
Đây là lần nàng đến Hương Sơn thoải mái nhất.
Tô Cấm đứng ở ngoài viện chờ như mọi lần, Phong Thập Bát vừa ra khỏi xe ngựa đã có cung nữ nâng bút mực chào đón: "Thập Bát cô nương, mời."
Phong Thập Bát còn chưa ngửi ra mùi nguy hiểm, lập tức gật đầu rồi bước vào.
Tô Cấm dẫn Ngụy Niên vào vườn hoa, đi về phía hành lang.
Không lâu sau đó, từ xa Ngụy Niên đã nhìn thấy một hàng người rất dài quỳ trong hành lang, đều vùi đầu múa bút thành văn, nàng giật mình, không khỏi hỏi: "Đây là?"
Tô Cấm còn chưa đáp, lại thấy Phong Thập Bát cúi đầu nâng bút mực gia nhập hàng ngũ chép sách.
Ngụy Niên: "..."
Lúc này sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-to-vang/5041042/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.