https://www.youtube.com/watch?v=UWWxVYNxIDM
Edit:Ninh Hinh
"Cậu muốn ăn gì?" Hữu Ấm cầm phiếu cơm mang Côn Tế đi lang thang đến nhà ăn dùng bữa.
"Mì gà."Ánh mắt Côn Tế lướt qua những món ăn đặt trong tủ kính và khẽ nhìn lên bảng menu.
"Được, tớ cũng muốn ăn." Hữu Ấm nói xong liền khom lưng hướng về phía người dì bên trong.
"Tích Tích, hôm nay em muốn ăn mì sợi." Giong nói có 10 phần làm nũng cách đó không xa truyền thẳng vào tai.
Côn Tế theo bản năng nghiêng người nhìn lại.
"Được." Hứa Khuynh Tích nắm tay Khương Nguyệt đi tới chỗ Côn Tế, lúc đi qua, ánh mắt cũng không dừng lại nhìn về phía cô.
"Ô, thật đúng là trùng hợp." Hữu Ấm nhìn hai người đi tới và nói.
Khương Nguyệt dịu dàng mỉm cười,gật đầu chào cô trước khi gọi món.
"Hết muốn ăn." Côn Tế nhẹ giọng nói xong, nhìn Khương Nguyệt một cái rồi cùng Hữu Ấm bưng mì đến vị trí dùng bữa.
"Bảo bối, đừng vì những chuyện không đáng mà ảnh hưởng đến tâm trạng dùng bữa, chúng ta phải ăn thật ngon miệng đó có biết không?" Hữu Ấm sợ rằng tâm trạng của Côn Tế sẽ đột ngột thay đổi.
"Ừ." Côn Tế gắp một ít mì sợi lên và cắn một miếng.
"Hương vị vẫn ngon như xưa mà đúng không?" Hữu Ấm nhướng mày khen ngợi.
"Không tệ." Côn Tế dùng thìa húp một ngụm súp.
"Chúng ta ngồi ở đây đi." Khương Nguyệt chọn một chỗ ngồi cách đó không xa Côn Tế.
"Con mẹ nó đúng là cố ý, thật não tàn." Hữu Ấm nghe được âm thanh phía sau, không kiên nhẫn mà trợn trắng mắt.
Côn Tế cong môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-tich/217660/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.