Tới chỗ làm thì đã thấy Hàn Giai Kỳ ở chỗ để xe, cậu ấy cũng vừa mới tới trước vài phút và điều đặc biệt hơn là khi bước vào tiệm chủ quán đã chi trả tiền lương trước khi vào làm khiến tinh thần bọn họ lạc quan hơn hẳn, đúng là đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn mà.
- Tuệ Tâm, cậu đi làm cũng giống như mình tiền cậu có được cũng phải góp lại để đóng kí túc xá, chứ cậu cứ đưa tớ lo cho mẹ vậy thì tiền đâu mà cậu chi tiêu hằng ngày cơ chứ, tớ không có nhận nữa đâu.
- Giai Kỳ à, cậu mà không nhận tớ giận cậu thật đấy, tớ đi làm trước cậu nên vốn tớ có để lại dự phòng hết rồi, cậu đừng nghĩ nhiều nữa hơn nữa tiền kí túc xá của tớ cũng không hết bao nhiêu cả, cậu quên là chúng ta cùng được miễn học phí à, nên chỗ ở kí túc xá đối với những học sinh đặc biệt như bọn mình cũng sẽ khác so với những người khác, nên cậu cứ cầm lấy mà lo cho dì Hàn, sau này lớn lên tớ sẽ đòi gấp 10 đấy chứ ở đó mà tớ cho không đâu.
- Nhưng mà tớ...
- Không có nhưng gì cả, tớ kêu cầm là cầm, cậu không nhận tớ đem tiền ném xuống biển đấy tin không?
Hàn Giai Kỳ cũng rất áy náy khi nhận tiền làm của Châu Tuệ Tâm, vì cậu ấy cũng làm việc cực nhọc như cô nên cô không nỡ nhận tiền của cậu ấy, nhưng không nhận thì cậu ấy sẽ giận nên đành mượn cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-thi-mot-doi-han-nhau-di/3595336/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.