Sáng hôm sau, lúc đang chuẩn bị đến công ty thì bị Giang Tiểu Như lôi lại giáo huấn một tràng là buổi trưa phải ăn trưa, không được làm việc quá sức rồi là hạn chế tăng ca, cuối cùng lại bị quẳng lại cho một câu:
"Tôi biết bà sẽ không làm theo tôi dặn nên là trưa tôi sẽ đem cơm qua"
"Biết rồi thưa vợ". Lăng Vân lười biếng đáp một câu rồi lái xe đến công ty. Vừa đặt chân vào cửa thì thư ký đã vội chạy tới:
"Giám đốc Lăng, là Trịnh tổng gọi tới..."
"Nối máy", Lăng Vân gật đầu, sắc mặt nhất thời u ám nhận cuộc gọi:
"Có việc gì?"
"Rút vốn đầu tư là em làm?". Trịnh Phong bên kia không nhanh không chậm vào thẳng vấn đề chính. Lăng Vân bật cười, giọng vô cùng lạnh nhạt:
"Trịnh tổng đề cao năng lực của tôi quá rồi, lý do gì mà người đầu tiên anh nghĩ đến lại là tôi nhỉ?"
"Em là ngốc thật đấy". Trịnh Phong bình thản dựa lưng vào ghế, hưởng thụ giọng nói của cô rồi nhàn nhạt nói một câu trêu chọc cô
"Anh nói ai ngốc?". Lăng Vân bị chọc tức nhất thời cao giọng, thấy ánh mắt kì lạ của toàn bộ nhân viên nhìn vào mình thì khẽ hắng giọng:
"Anh bất mãn cái gì thì nói thẳng đi, đừng vòng vo. Tôi còn phải làm việc nữa"
"Em không thích Mạnh Cẩn Vy thì có thể trực tiếp nói với tôi, tôi có thể sa thải cô ta". Lăng Vân ngớ người, đây là cái tình huống gì vậy? Trịnh Phong có thể vì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-thi-hay-quen-di/2665024/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.