Trường hợp như vậy, Thẩm Đường chỉ gặp được ở trên kịch bản, nhưng mà kịch bản còn có lời kịch, có cốt truyện sau đó thế nào, biểu cảm và ánh mắt cô phải sử dụng để làm lời nói rõ ràng ra sao.
Thế mà hiện thực cái gì cũng không có.
Cái cảnh không nên xuất hiện này.
Có vài cặp mắt đang xem náo nhiệt, lúc này Tạ Quân Trình bình tĩnh. Tình cũ, người yêu cũ, còn một người có thể miễn cưỡng coi là tình mới, giống như ba nơi trên thế giới tụ họp lại.
Danh hiệu thần biển họ Thẩm này, đúng là ghê thật.
Tạ Quân Trình lấy chức vụ tình mới rộng lượng ra, vỗ vỗ vai Thẩm Đường, tránh đi sự thị phi, anh ta dẫn cô đi chào hỏi người chủ trì bữa tiệc du thuyền tối nay.
Du thuyền có bốn tầng, Korn đang ở trên boong, thấy khách quý đã đến, anh ta đi xuống nghênh đón.
Thẩm Đường tự hỏi mình, cô nghĩ quẩn cái gì mà lại tới đây?
Cô nhìn về phía Ninh Dần Kỳ, không nhịn được lại nhìn Tưởng Thành Duật, đã nhiều năm không gặp, nhất thời có rất điều muốn nói: “Đã lâu không gặp.”
Ninh Dần Kỳ cười nhạt: “Đã lâu không gặp.”
Người khác đến gần, Thẩm Đường đưa tay ra.
Ninh Dần Kỳ nắm chặt: “Anh rất vui được gặp em ở đây.”
Ngay sau đó buông tay cô ra.
Anh ta nhớ đến lúc bọn họ đi học, ngày nào cô cũng không cho tài xế ở nhà đưa đón, sau đó anh ta cũng đi xe buýt của trường, mỗi lần lên xe anh ta đều kéo cô theo.
Ninh Dần Kỳ vô tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-ha-than/1654800/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.