Thẩm ma quỷ lúc này vừa xuống dưới lầu, đang suy nghĩ chuyện gì nên không tập trung lắm.
Không chú ý trước cửa có hai người đi tới.
"Thẩm lão sư*."
(Mình muốn dùng từ nó thuần việt hơn nhưng lại chẳng biết phải dùng từ gì. Cậu nào biết thì nói cho mình với nhé.)
Âm thanh trong trẻo từ phía trước đi tới.
Trần Nhất Nặc cùng Trần Nam Kính đi dạo từ bên ngoài trở về, trước mặt gặp phải Thẩm Đường.
Thẩm Đường nghe tiếng nhìn lại, Trần Nhất Nặc mặc quần áo đơn giản kéo Trần Nam Kính đi tới.
Đối với sự nhiệt tình của đối phương, cô chỉ gật gật đầu.
Đến gần, Thẩm Đường hướng phía Trần Nam Kính, không tình nguyện gạt bỏ hai chữ*, "Đạo diễn Trần."
(Tiếng trung ghi hai chữ là 陈导)
Thẩm Đường từ trước đến nay hơi lạnh lùng, trước đây Trần Nhất Nặc đã cùng cô ở chung trên sân khấu. Tính tình của cô cũng hiểu biết, thái độ của cô không nóng không lạnh, Trần Nhất Nặc không cảm thấy không ổn ở đâu cả.
Cô ấy so với Thẩm Đường nhỏ hơn ba tuổi. Thẩm Đường là một trong số diễn viên nữ ít tuổi mà cô ấy thích. Ngoài diễn xuất, cô ấy càng thích nhan sắc của Thẩm Đường hơn.
Vẻ đẹp của Thẩm Đường là độc nhất vô nhị, là loại lạnh nhạt tự nhiên, tính tự lập đó còn xuất phát từ bên trong.
Học không được.
"Nhìn tấm ảnh giới thiệu chị trong bộ phim kia." Nói xong, Trần Nhất Nặc dựng thẳng ngón tay cái với Thẩm Đường, "Nhất định bán rất cao."
Thẩm Đường: "Cảm ơn."
Khen ngợi phải có qua có lại, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-ha-than/1654760/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.