Vào buổi tối lúc 7 giờ 55 phút, trên mặt sông các tàu thủy đi đi lại lại, ráng chiều rực rỡ hòa lẫn vào hai bên bờ sông.
Trên đường tới tiệc rượu ở tầng sáu của khách sạn đầy những bóng dáng đủ hương thơm, tinh quang rực rỡ không thua gì cảnh đẹp bên ngoài sông.
Thẩm Đường đang cúi đầu nhìn vào vòng tay, hai phút trước vừa mới từ bên trong ra. Phía trước có bậc thang, chị Lý đưa tay đỡ cô, nhắc nhở: "Cẩn thận." Thẩm Đường liếc mắt nhìn bậc thang một cái, cẩn thận bước xuống.
Trần Nam Kính đã xuất hiện ở phía trước.
Cô liền không có hứng thú xuống xem nữa. Chị Lý không chú ý đến nét mặt lạnh nhạt của cô: "Không nghĩ đến đêm nay đạo diễn Trần cũng đến."
"Ừ, có trong danh sách." Thẩm Đường dường như không có việc gì tháo vòng tay đưa cho người đại diện. Chị ấy đem cất trong túi: "Chị ở phía sau bàn chờ em."
Ngồi vào bàn phía trước, người đại diện luôn xem sắc mặt và lễ phục của Thẩm Đường thì không thấy có chút nào không ổn cả.
Vô số màn trập* vang lên, cô sớm đã tập thành thói quen. Thẩm Đường thẳng lưng, bước chân không nhanh không chậm, tự cao tự đại.
(Màn trập: hay còn gọi là cửa trập, là lớp màn hình bằng kim loại được đặt trước cảm biến. Nó là bộ phận rất quan trọng của máy ảnh, giúp điều tiết lượng ánh sáng đến bộ cảm biến. Nguồn: google)
Đêm nay, Vệ thị là người tổ chức chính trong buổi đại hội chiêu thương*. Ghế ngồi ở chính giữa sân khấu hôm nay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-ha-than/1654758/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.