Vốn dĩ Lục Hàn chính là như vậy, bất cứ ai, bất cứ thứ gì hay thế lực nào? Chỉ cần đắc tội với hắn thì hắn đều phanh thây chúng ra. Thiên hạ nhìn vào cũng chỉ có thể đứt ruột đứt gan mà chua xót, chẳng ai dám hé răng.
Bởi! Hắn là nhân vật tối cao, đứng trên vạn tộc, giẫm trên vạn người. Lộng hành trong giới hắc đạo bao nhiêu năm, hắn trở thành "độc tôn", trở thành kẻ chế ngự cao thượng nhất.
(Độc tôn: kẻ duy nhất được tôn sùng)
Bao năm nay Gia Luân Môn vững như đinh đóng cột cũng là nhờ thế lực của Lục Hàn. Vị trí của hắn bây giờ cũng là vì bao nhiêu năm qua hắn bước trên hàng vạn cây đinh sắt nhọn để có được.
Trải qua dòng xoáy thời gian, năm sáu tuổi, hắn chính thức bước qua cánh cửa địa ngục, sống trong ngục tối, trước mắt không có lấy một niềm vui, chỉ có chết chóc là dẫn đầu.
Ngày hắn ngồi trên chiếc ghế tối thượng của Gia Luân cũng là ngày hắn hi sinh tất cả để giành lấy. Kể từ đó, dòng máu độc quyền trong hắn trở nên mãnh liệt, sôi sục dữ dội.
Vậy tức là, hôm nay Dĩ Đan đã đắc tội với Lục Hàn, đồng nghĩa với việc cô đang đứng giữa ranh giới sống chết, chỉ cần hắn muốn thì đều có thể tướt đoạt mạng sống của cô bất cứ khi nào.
Có là Mộc Gia tiếng tăm lừng lẫy, đứng trước hắn cũng phải nhúng nhường.
Mộc Tiêu yêu thương em gái của mình như vậy, anh sẽ không để cô rơi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-giu/2684728/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.