Kỳ Liên Tuyết Vũ liền lên tiếng tán thưởng Lạc Vy Vy: “Cậu trưởng thành hơn nhiều rồi cũng bản lĩnh hơn nhiều rồi không phải cứ hở tí là khóc nhè như vậy rất tốt”.
Lạc Vy Vy tỏ vẻ tò mò hỏi: “Còn cậu nửa đêm nửa hôm chạy ra ngoài làm gì để bị cưỡng hôn vậy?”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ khẽ thở dài: “Mình trốn đi từ hồi sáng cơ nhưng đến tìm cậu lại không gặp nên mới đi một vòng thành phố chơi, lúc tối lại gặp đám vệ sĩ trong nhà đuổi theo bắt mình về, ngay lúc nguy hiểm có một tên rất đẹp trai chạy moto tới cứu vớt cuộc đời mình nhưng sau đó anh ta cứ nói mình và anh ta từ 5 năm trước đã quen nhau, mình từ chối không nhận nên bị anh ta cưỡng hôn cậu xem đầu óc anh ta đúng là có vấn đề mà”.
Lạc Vy Vy mắt sáng rỡ lên: “Woa, ly kỳ à nha sao gặp người quen mà cậu lại không nhận làm chi cho bị cưỡng hôn chứ?”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ giãy nãy lên: “Không quen thì làm sao mà nhận, mình mà biết anh ta là ai mình chết liền luôn đó, tự nhiên từ trên trời rớt xuống nói quen mình là mình nhận người quen liền chắc.Với lại anh ta gọi tên mình là Hạ Tiểu Vũ có thể vì mình giống người quen cũ của anh nên anh ta nhận nhầm không chừng”.
Lạc Vy Vy nở một nụ cười gian manh: “Thật không ngờ mới gặp mà cậu đã hút hồn người ta luôn rồi, chắc anh ấy thích cậu nên mới làm vậy dạo này trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-giu-em-mot-doi/2731778/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.