Tôn Tử Mặc liền quay sang nhìn Hạ Tiểu Vũ bằng ánh mắt sắc lạnh rồi lên tiếng kể lại: “Năm đó anh đưa tiễn ba của một người bạn đến an táng tại nghĩa trang Phù Du thì vô tình nhìn thấy Tuyết Vũ đang viếng mộ của Kỳ Liên lão gia, trong sự việc Tuyết Vũ đẩy chị gái xuống lầu còn nhiều ẩn tình anh tính hỏi chuyện con bé thì vô tình nhìn thấy Kỳ Liên Tuyết Dao giả mạo này cãi vã với Tuyết Vũ. Cô ta đã thừa nhận là bản thân cô ta gài bẫy hãm hại Tuyết Vũ để chiếm tình cảm của em chẳng những vậy còn ép Tuyết Vũ uống thuốc phá thai nữa đó, anh vô tình nghe hết muốn đưa Tuyết Vũ về gặp em nói rõ ràng mọi chuyện. Nào ngờ đâu trên đường đi cô ta lại nhẫn tâm húc xe của mình vào xe anh, lúc đó xe bọn anh lao vào đoạn đường đang sửa chữa anh mất lái đâm ra rào chắn xe bay lên rồi đâm vào gốc cây ven đường. Sau tai nạn kia cô ta đã nhân lúc Tuyết Vũ bị thương không có sức phản kháng mà ép con bé uống thuốc phá thai đó, cô ta là rắn độc đội lột người mà”.
Tôn Tử Hàn sau khi nghe Tôn Tử Mặc nói rõ ràng mọi chuyện thì thất thần lùi về sau mấy bước, vẻ mặt anh hiện lên sự đau khổ tột cùng: “Trời ơi hóa ra là do em mà con của em mới chết một cách oan ức như thế, nếu ngay từ đầu em không rơi vào bẫy của cô ta thì mọi chuyện đã không như thế rồi. Đã vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-giu-em-mot-doi/2731589/chuong-117.html