Chương trước
Chương sau
Những người của Kỳ Liên gia gần như điêu đứng khi số cổ phần trong tay gom lại hết chỉ có 15% mà thôi.

Dương tổng lên tiếng: “Kỳ Liên gia chỉ còn lại 15% cổ phần thôi sao có thể ngồi vào ghế chủ tịch được nữa chứ”.

Hà tổng: “Xem ra lần này Kỳ Liên gia suy sụp thật rồi”.

Liên Cẩm Hoa cũng cảm thấy khó hiểu vì kết quả bầu chọn như thế nên quay sang nhìn Kỳ Liên Thời Cung, Mộ Dĩ Mai, và Hạ Tiểu Vũ: “Chuyện này sao có thể chứ?”

Kỳ Liên Thời Cung cau mày: “Con và cổ phần của ba là 10%, của bà nội là 5% vậy còn của mẹ và Tuyết Dao đâu?”.

Mộ Dĩ Mai liền nhìn qua Hạ Tiểu Vũ rồi nói: “Mẹ đã chuyển nhượng 5% cổ phần qua cho con rồi, số cổ phần của con và 10% cổ phần của Tuyết Vũ là 20% sao con không bầu cho anh Thời Cung chứ?”.

Hạ Tiểu Vũ xoắn xít nửa ngày trời cuối cùng lên tiếng nói: “Con bán hết số cổ phần đó rồi mẹ ơi”.

Mộ Dĩ Mai trợn mắt lên không dám tin vào những gì mà mình vừa nghe thấy: “Con vừa nói gì sao lại bán hết số cổ phần đó chứ?”.

“Con…” Hạ Tiểu Vũ cúi gầm mặt không biết nên nói gì.

Liên Cẩm Hoa nghe Mộ Dĩ Mai đề cập đến 10% cổ phần của Kỳ Liên Tuyết Vũ liền lên tiếng hỏi: “10% cổ phần của Tuyết Vũ sao lại thành của Tuyết Dao vậy hả ai giải thích cho tôi nghe đi”.

Mộ Dĩ Mai né tránh ánh mắt của Liên Cẩm Hoa bởi vì mấy năm nay bà và Kỳ Liên Thời Nhân vẫn luôn giấu diếm chuyện ép Kỳ Liên Tuyết Vũ chuyển nhượng cổ phần cho Hạ Tiểu Vũ.

Kỳ Liên Thời Cung cũng tỏ vẻ hiếu kỳ: “Phải đó mẹ, cổ phần của Tuyết Vũ sao lại thành của Tuyết Dao vậy hả?”.

Mộ Dĩ Mai chần chừ rồi đáp: “Năm xưa nó hại Tuyết Dao sảy thai nên mẹ đã bắt nó chuyển nhượng lại 10% cổ phần cho Tuyết Dao xem như đền bù”.

Liên Cẩm Hoa nghe thấy như vậy liền quát lớn: “Cô bị điên hả Mộ Dĩ Mai? Chuyện tày trời như thế mà cô cũng làm ra được tôi đúng là bội phục cô rồi đó, cổ phần là ba chồng cô cho cháu vậy mà cô dám cướp trắng của nó vậy sao?”.

Kỳ Liên Thời Cung cũng cau mày: “Mẹ à, ba năm trước đã cứ chứng cứ chứng minh Tuyết Vũ trong sạch không hề hãm hại Tuyết Dao đáng lý ra mẹ nên tìm em ấy về xin lỗi và trả lại số cổ phần đó mới đúng”.

Mộ Dĩ Mai vẫn cứng đầu lên tiếng đáp: “Nó trong sạch thì đã sao chứ? Dù sao thì Kỳ Liên gia cũng nuôi nấng nó từ nhỏ đến lớn rồi, cũng vì nó mà Tuyết Dao mới chịu khổ bên ngoài nhiều năm xem như đó là đền bù lại cho Tuyết Dao thì cũng có sao đâu”.

Kỳ Liên Thời Cung nghe thấy như vậy liền tức giận đến độ gân xanh nổi đầy trên trán: “Mẹ à, sao mẹ có thể khắc nghiệt với Tuyết Vũ như vậy chứ, Tuyết Vũ là một thành viên của Kỳ Liên gia mà mẹ”.

Tống Minh được dịp liền lên tiếng cười nhạo Kỳ Liên Thời Cung và Kỳ Liên gia: “Đây là cuộc họp hội đồng quản trị của công ty, tôi đề nghị chuyện cá nhân gia đình thì Kỳ Liên gia các người nên tự về nhà đóng cửa nói chuyện sau đi”.



Dương Tổng liền hùa theo: “Phải đó, kết quả đã rành rành như thế rồi mau công bố Tống tổng thay thế vị trí chủ tịch đi đừng kéo dài thời gian của mọi người nữa”.

Mấy người khác liền tán đồng: “Phải đó, phải đó”.

Liên Cẩm Hoa thật không cam tâm nói: “Kết quả như vậy thì đã sao chứ? Chẳng phải vẫn còn một vị cổ đông chưa xuất hiện hay sao, số cổ phần mà vị cổ đông này đang nắm giữa khá nhiều các người dựa vào cái gì mà muốn Tống Minh lên làm chủ tịch chứ”.

Tống Minh liền lên tiếng : “Thưa lão phu nhân tôi đồng ý là 36% cổ phần đó là khá nhiều nhưng mà vị cổ đông này xưa nay không xuất hiện trong các kỳ hợp cổ đông định kỳ của công ty, hôm nay cũng không đến kỳ họp bất thường thì xem như là trung lập rồi”.

Các cổ đông khác cũng hùa theo Tống Minh“ Đúng đó 36% cổ phần đó xem như trung lập rồi, mà cho dù người ta có đến cũng không bầu cho một người bất tài như Kỳ Liên Thời Cung đâu bà bớt hy vọng lại đi”.

Vu tổng liền nói thêm vào: “Bây giờ kết quả phiếu bầu đã quá rõ ràng rồi, chúng tôi ủng hộ Tống tổng lên vị trí chủ tịch còn Kỳ Liên Thời Cung không được sự đồng thuận của mọi người số cổ phần cũng không nhiều hơn thì làm sao mà thông qua được”

Mọi người lại tán thành: “Phải, phải, chúng tôi ủng hộ Tống tổng”.

Tống Minh liền nói với thư ký của phòng họp là Triệu Ái Na: “Còn đứng đấy làm gì mau chuẩn bị biên bản kết thúc cuộc họp và thông báo với toàn công ty và giới truyền thông đi”.

Triệu Ái Na đương nhiên không muốn kết quả này liền đưa mắt nhìn Kỳ Liên Thời Cung xem anh quyết định thế nào nhưng Kỳ Liên Thời Cung cũng không thể làm gì khác hơn ngoài gật đầu một cái bất lực.

Triệu Ái Na cần văn bản lên đọc: “Cuộc họp hội đồng quản trị bất thường lần thứ 311 chính thức kết…”.

Cửa phòng họp đột nhiên bị đẩy ra, một giọng nói trầm lạnh, vững chắc đầy khí thế vang lên: “Xin lỗi tôi đến hơi muộn”.

Sau đó, một cô gái mặc bộ vest màu đỏ quyền lực chân đi giày cao gót màu bạc đính đá quý, thần thái sang chảnh khí chất đẳng cấp bước vào phòng họp khiến cho nhiều người ngỡ ngàng không dám tin vào mắt của mình nữa.

Vẻ mặt của Kỳ Liên Tuyết Vũ cực kỳ bình tĩnh bởi vì từ nhỏ cô thường theo ông nội tham dự mấy cuộc họp cổ đông của công ty nên quá quen thuộc với những gương mặt và khung cảnh này rồi.

Không chỉ người của Kỳ Liên mà cả các cổ đông của công ty cũng ngạc nhiên vô độ trước sự xuất hiện quá đột ngột của Kỳ Liên Tuyết Vũ lúc này.

Liên Cẩm Hoa liền xúc động đứng dậy: “Tuyết Vũ, con trở về rồi…”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ gật đầu chào Liên Cẩm Hoa rồi lên tiếng nói: “Chuyện quan trọng bây giờ phải giải quyết chuyện bầu chọn chủ tịch tập đoàn Hoa Kỳ Liên ở đây trước đã còn chuyện khác thì để sau đi ạ” .

Lão phu nhân hiểu ý của Kỳ Liên Tuyết Vũ liền ngồi xuống, Kỳ Liên Tuyết Vũ thấy còn một ghế trống nên đi tới ngồi xuống rồi nhìn Triệu Ái Na và nói: “Thư ký Triệu phiền chị nói lại tình hình cuộc họp giúp em một chút, thành thật xin lỗi mọi người tôi có chút việc bận nên mới đến trễ mong mọi người thông cảm”.

Tống Minh cau mày tỏ vẻ không vui đưa mắt nhìn Kỳ Liên Tuyết Vũ đang ngồi thư thả rồi lên tiếng bắt bẽ: “Xin hỏi Kỳ Liên tam tiểu thư đến dự cuộc họp này với tư cách gì vậy hả?”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ đưa mắt nhìn Tống Minh bằng ánh mắt sắc lạnh như băng rồi lên tiếng đáp: “Tôi là một cổ đông của tập đoàn tôi dự cuộc họp này là điều hiển nhiên thôi mà”.



Tống Minh liền cười khanh khách rồi nói tiếp: “Tam tiểu thư không biết là cô có tỉnh táo hay không vậy hả? Năm năm trước cô đã chuyển nhượng hết số cổ phần trong tay mình cho chị gái là Kỳ Liên Tuyết Dao rồi, bây giờ cô chẳng có cổ phần trong tay sao có thể gọi là cổ đông của tập đoàn được”.

Triệu Ái Na thấy Kỳ Liên Tuyết Vũ còn có chút hy vọng nhưng mà hiện tại cô không có cổ phần trong tay dù có tài giỏi thế nào cũng không thể xoay chuyển được cục diện.

Dương tổng liền nói: “Đây là cuộc họp cổ đông của tập đoàn ai không có cổ phần thì mời ra ngoài đi đừng có ở đây mà làm mất thời gian của người khác nữa”.

Hà tổng cũng bắt đầu lên tiếng kích động: “Phải đó, tam tiểu thư cô không có cổ phần thì mời ra ngoài cho”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ chờ đám người của Tống Minh nói cho đã miệng rồi lạnh lẽo lên tiếng hỏi: “Ai nói là tôi không có cổ phần trong tay chứ? Còn nữa sao Tống tổng đây lại biết là vào năm năm trước tôi đã chuyển nhượng hết số cổ phần trong tay cho Kỳ Liên nhị tiểu thư vậy hả?”.

Tống Minh có chút chột dạ nhưng hắn nhanh chóng lấy lại thần thái điềm tĩnh rồi liền đáp: “Chuyện cô không có cổ phần ai cũng biết mà, không chỉ cô mà Kỳ Liên phu nhân và cả nhị tiểu thư cũng nên tự giác bước ra khỏi phòng họp này đi”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ cong môi cười nhẹ rồi đáp: “Phải đó, ai không có cổ phần thì tự giác bước ra ngoài đi, ngồi lại đây chỉ thêm chướng mắt”.

Mộ Dĩ Mai liền chỉ tay về phía của Kỳ Liên Tuyết Vũ rồi tức giận nói: “Mày cũng chẳng có cổ phần là lên tiếng cái gì chứ”.

Tống Minh lại nói tiếp: “Tam tiểu thư à, đây là cuộc họp cổ đông của công ty chứ không phải họp mặt gia đình phiền cô ra ngoài để thư ký đọc biên bản kết thúc cuộc họp”.

Vu tổng liền thêm vào: “Năm xưa cô hại nhị tiểu thư cả Đông Đô này ai cũng biết, bị đuổi khỏi Kỳ Liên gia rồi thì nên biết thân biết phận đừng có mà ở đây ra oai nữa tôi thấy nhục nhã giùm cho cô đó”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ nghe nhắc đến chuyện cũ liền nhướng mày nhìn Vu Đạt bằng ánh mắt sắc lạnh rồi lên tiếng: “Sự thật năm đó hiện đang được phát trực tiếp trên màn hình lớn ở quãng trường Đông Đô nếu cần thì Vu tổng có thể tự mình đến đó xem”.

Trước khi Kỳ Liên Tuyết Vũ đến tham dự cuộc họp cổ đông bất thường của tập đoàn Hoa Kỳ Liên thì Hoàng Kỳ Long đã đưa cô xem những chứng cứ chứng minh cô vô tội, đồng thời cho phát sống ở quãng trường Đông Đô để trả lại sự trong sạch cho Kỳ Liên Tuyết Vũ.

Thời điểm hiện tại người dân tập trung tại quãng trường Đông Đô xem những đoạn clip mà Hạ Tiểu Vũ hãm hại Kỳ Liên Tuyết Vũ năm xưa như đang xem phim vậy.

Người qua đường cũng bàn tan xôn xao: “Trời ơi, thì ra đây mới là chân tướng sự thật”.

Người A: “Năm đó tôi còn chửi mắng Kỳ Liên Tuyết Vũ không có tình người hóa ra cô ấy bị hại”.

Người B: “Thì ra hung thủ thật sự là nhị tiểu thư còn tam tiểu thư chỉ là nạn nhân thôi”.

Người C: “Ba năm trước cô ta đang là ngôi sao điện ảnh đột nhiên rút khỏi giới giải trí một cách khó hiểu chắc là bị cấm sóng đó”.

Cả Tống Minh và Hạ Tiểu Vũ không hẹn mà cùng nhìn nhau rồi nhìn về phía của Kỳ Liên Tuyết Vũ, chuyện mà Hạ Tiểu Vũ làm hiện đang phát cho người dân ở Đông Đô này xem sao nếu như thế làm sao mà cô còn đất sống được nữa chứ?!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.