Chương trước
Chương sau
Tống Minh nôn nóng như có lửa đốt trong lòng, Kỳ Liên Tuyết Vũ dù sao cũng là con cháu của Kỳ Liên gia, nếu như cô ấy sở hữu nhiều cổ phần như thế thì chắc chắn sẽ ủng hộ cho Kỳ Liên Thời Cung tiếp tục ngồi vào vị trí Chủ tịch rồi.

Dương tổng nhíu mày: “Nếu tam tiêu thư đã là người sở hữu nhiều cổ phần nhất trong tất cả chúng ta ở đây vậy ý cô thế nào về chuyện bầu chọn lại chủ tịch mới của tập đoàn”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ liền đáp: “Tôi đương nhiên là đồng tình chuyện bầu chọn lại chủ tịch rồi, tập đoàn Hoa Kỳ Liên đang trên đà vực thẳm có thể phá sản bất cứ lúc nào đến lúc đó tất cả chúng ta ở đây đều mất trắng, là một người làm ăn kinh doanh tôi quả thật không muốn tiền của mình đổ sông đổ biển nên tất nhiên phải bầu chọn lại chủ tịch, tôi muốn một người vừa có tài vừa có đức có thể vực dậy Hoa Kỳ Liên trong thời gian sớm nhất có thể như vậy tiền đầu tư của tôi mới có thể sinh lời”.

Hà tổng bắt đầu lên tiếng: “Tam tiểu thư, cô tuy là người nhà của Kỳ Liên gia nhưng mà tôi hy vọng cô có cái nhìn khách quan hơn những người khác, anh trai cô Kỳ Liên Thời Cung đã có quá nhiều khuyết điểm trong việc điều hành công ty từ khi cậu ta lên nắm chức danh chủ tịch thì tập đoàn ngày càng đi xuống vì vậy tôi mong cô có thể bầu chọn người thật sự có thể dẫn dắt chúng ta đi lên theo hướng tốt hơn”.

“Đương nhiên rồi đối với tôi chỉ có lợi ích vĩnh viễn không có tình thân vĩnh viễn, là một người đầu tư tôi cần tiền lời không cần tình cảm gì hết nên chuyện công tư phân minh Hà tổng không phải lo”.

Mộ Dĩ Mai liền quay sang Kỳ Liên Thời Cung rồi nói: “Con đó đã nghe rõ nó nói chưa hả, nó chỉ cần lợi ích mà chẳng nể tình thân nữa kìa”.

Hạ Tiểu Vũ lại giả lả làm người tốt lên tiếng: “Tuyết Vũ, trong nhà anh Thời Cung là yêu thương em nhất vậy mà hôm nay em lại không bên vực anh ấy chỉ lấy lợi ích làm đầu chị thật không ngờ em là loại người như vậy”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ nhìn Hạ Tiểu Vũ bằng ánh mắt sắc lạnh rồi lên tiếng đáp: “Ai thương tôi bản thân tôi biết rõ nhất không cần cô ở đây lên tiếng dạy đời tôi đâu, để dành mấy đạo lý đó mà chuẩn bị lên hầu tòa coi bộ ổn hơn đó”.

Hạ Tiểu Vũ tiếp tục giả vờ ngây thơ lên tiếng hỏi: “Em nói gì chị không hiểu Tuyết Vũ à”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ quay sang nhìn Tống Minh rồi nói: “Tống tổng đây cũng muốn cuộc họp này có kết quả sớm vậy anh thấy thế nào nếu mời những người không cổ phần ra khỏi phòng họp này để tránh mất thời gian của chúng ta”.

Tống Minh gật đầu rồi đứng dậy lên tiếng: “Trong phòng họp hiện tại có Kỳ Liên phu nhân và Kỳ Liên nhị tiểu thư là không có cổ phần vậy xin mời hai người ra ngoài giùm cho”.



Mộ Dĩ Mai và Hạ Tiểu Vũ cũng tức giận hậm hực nhưng lại không có cách nào để ở lại được nữa đành ngậm ngùi đứng dậy đi ra ngoài.

Sau khi ổn định lại, Tống Minh nóng lòng lên tiếng hỏi Kỳ Liên Tuyết Vũ: “Tôi đã mời những người không có liên quan ra ngoài rồi bây giờ xin hỏi ý kiến của tam tiểu thư về việc bầu chọn chủ tịch mới”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ mỉm cười đáp: “Đương nhiên rồi, ở đây mọi người đều đồng quan điểm Chủ tịch đương nhiệm Kỳ Liên Thời Cung không đủ sức gánh vác tập đoàn đang trên đà phá sản vì vậy tôi cũng muốn bầu chọn một chủ tịch có đủ sức để vực dậy tập đoàn”.

Tống Minh nghe thấy như thế cũng cảm thấy hài lòng, năm xưa Kỳ Liên gia bỏ rơi Kỳ Liên Tuyết Vũ trong lúc cô khốn cùng nhất, hắn suy đoán có lẽ là bây giờ cô chỉ có căm hận bọn nên chắc chắn không bầu cho Kỳ Liên Thời Cung đâu.

Vu Đạt chờ hết được bèn lên tiếng hỏi: “Vậy ý tam tiểu thư muốn bầu chọn ai, tôi cảm thấy Tống tổng đây là người có tài có thể vực dậy tập đoàn”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ giả vờ suy nghĩ rồi lên tiếng: “Tôi nói muốn bầu chủ tịch mới nhưng mà không có nói sẽ bầu cho Tống tổng đây”.

Tống Minh trừng mắt lên nhìn Kỳ Liên Tuyết Vũ bằng ánh mắt không mấy vui vẻ nhưng hắn vẫn cố nặn ra nụ cười trên gương mặt: “Ở đây ngoài tôi và Thời Cung ra thì tôi cảm thấy không ai có đủ sức để gánh vác tập đoàn nữa hết, cô nên cân nhắc kỹ”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ đan hai tay vào nhau thể hiện rõ quyền lực của mình rồi lạnh giọng lên tiếng đáp: “Ai bảo là không chứ? Tôi tự mình ứng cử chức danh chủ tịch mới của tập đoàn Hoa Kỳ Liên, trước khi Tống tổng đây là một cổ đông từ trên trời rơi xuống thì tôi đã làm một cổ đông là một nhân viên từng quản lý điều hành tập đoàn phát triển vững mạnh, từng là một người đem về nhiều hợp đồng trị giá nghìn tỷ cho tập đoàn, với kinh nghiệm thương trường và những thành tích mà bản thân đã đạt được tôi xin ứng cử vào vị trí chủ tịch, xin các vị cho thêm ý kiến”.

Tống Minh thật không ngờ phút cuối cùng Kỳ Liên Tuyết Vũ lại xuất hiện còn là người nắm giữ nhiều cổ phần của tập đoàn, chẳng những vậy cô còn tự mình ứng cử vị trí chủ tịch nữa chứ.

Ngón tay của Tống Minh gõ gõ trên bàn thầm suy tính trong lòng, chuyện bầu chọn bằng cổ phần hắn ta thế nào cũng thua chắc rồi nên đành nghĩ đến tài chính, hiện tại tập đoàn Hoa Kỳ Liên chỉ còn cái vỏ bên ngoài mà thôi tài chính của công ty không còn lấy một đồng do các dự án bị đóng băng vô thời hạn.

Bọn người của Tống Minh nhìn nhau mặt mày nhăn nhó khó coi, Tống Minh liền nháy mắt ra hiệu với mọi người,

Dương tổng đứng lên tỏ vẻ khó chịu: “Tôi không chấp nhận dù cho trước đây cô đã từng là người tài giỏi lấy được nhiều hợp đồng giá trị cho Hoa Kỳ Liên nhưng mà danh tiếng của cô đã có vết nhơ rồi tôi không đủ tự tin giao hết tài sản vào tay cô đâu”.



“Những chuyện xảy ra trong quá khứ không phải là điều mà tôi mong muốn, hơn nữa lúc đó tôi bị người ta hãm hại ép buộc thôi việc nên mới bắt đắc dĩ từ bỏ làm người đại diện cho tập đoàn mà thôi, ngày hôm nay toàn bộ chứng cứ chứng minh tôi trong sạch đang được phát cho người dân ở Đông Đô này xem rồi, tôi vốn không có tội là tất cả mọi người đều nghi oan cho tôi vì vậy tôi cảm thấy mình có đủ tư cách và năng lực lãnh đạo tập đoàn Hoa Kỳ Liên này”.

Kỳ Liên Thời Cung lúc này mới trầm giọng lên tiếng: “Tuyết Vũ nói phải đó, chuyện Tuyết Vũ bị oan chúng tôi đã biết từ lâu rồi hiện nay đã có chứng cứ chứng minh em tôi vô tội thì em ấy hoàn toàn có đủ tư cách trở thành chủ tịch của tập đoàn Hoa Kỳ Liên này, tôi dùng 10% cổ phần của tôi bầu chọn cho Kỳ Liên Tuyết Vũ trở thành chủ tịch mới”.

Liên Cẩm Hoa cũng thà để Kỳ Liên Tuyết Vũ lên nắm chức danh chủ tịch còn hơn là để nó rơi vào tay của bọn người Tống Minh và cái bọn phản phúc Vu Đạt, Dương tổng, Hà tổng nên liền tán đồng ý kiến của Kỳ Liên Thời Cung.

“Tôi cũng dùng 5% cổ phần của mình bầu chọn cho Kỳ Liên Tuyết Vũ giữ chức danh Chủ tịch tập đoàn Hoa Kỳ Liên”.

Tống Minh thẫn người ra kế hoạch của hắn vốn rất hoàn mỹ có thể dành lấy cái ghế chủ tịch tập đoàn Hoa Kỳ Liên béo bở vậy mà đến phút cuối hắn đành bất lực chịu thua hay sao chứ, hắn không cam tâm.

Triệu Ái Na cảm thấy để Kỳ Liên Tuyết Vũ lên làm chủ tịch là một chuyện tốt ít ra Hoa Kỳ Liên vẫn thuộc sở hữu của Kỳ Liên gia chứ không rơi vào tay người ngoài như Tống Minh.

Triệu Ái Na lên tiếng: “Kết quả bầu chọn đã quá rõ ràng có 51% cổ phần bầu chọn cho Kỳ Liên Tuyết Vũ trở thành chủ tịch mới của công ty, xin hỏi các vị cổ đông có còn ý kiến gì khác không ạ?”.

Dương tổng liền đập bàn đứng dậy lớn tiếng nói: “Nếu không để Tống tổng lãnh đạo thì tôi sẽ rút vồn đầu tư”.

Tiếp theo là Hà tổng: “Tôi cũng tán đồng ý kiến của Dương tổng, mấy người là người một nhà nên thiên vị ép người quá đáng mà”.

Mấy cổ đông nhỏ lẻ khác bị Tống Minh mua chuộc ngay từ đầu cũng đứng lên đồng thanh nói: “Không phải Tống tổng lãnh đạo công ty thì chúng tôi sẽ rút vốn đầu tư”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ lên tiếng: “Ui đang tính diễn tuồng gì mà vui vậy?”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.