Chương trước
Chương sau
Bọn người của Tống Minh bắt đầu nao núng khi Kỳ Liên Tuyết Vũ thu về thêm 8% cổ phần của Hà tổng.

Dương tổng lại lên tiếng: “Tôi cũng muốn rút vốn đầu tư”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ vẫn không chừng chừ trả lời dứt khoát: “Được”.

Luật sư Trương, Triệu Ái Na và Khúc Thần lại bắt tay vào công việc.

Khúc Thần mang tiền đến chỗ của Dương tổng ngồi: “Dương tổng ông có thể kiểm tra lại”.

Ngay lúc đó luật sư Trương lại đưa giấy chuyển nhượng lại cổ phần cho Dương tổng: “Dương tổng phiền ông xem và ký xác nhận”.

Vừa lúc đó có một cổ đông khác lên tiếng nói với những người còn lại: “Trời ơi, xem tin tức nhanh đi, hóa ra Kỳ Liên Tuyết Vũ hiện tại chính là Phó Chủ tịch tập đoàn xuyên quốc gia Matheran đó, cổ phiếu của Matheran lên sàn chứng khoán chỉ trong nửa tháng mà đã đạt ngưỡng cao nhất Đông Đô rồi đó”.

Mấy người kia nghe thấy vậy liền mở tin tức lên xem quả nhiên Kỳ Liên Tuyết Vũ đang là Phó Chủ tịch tập đoàn Matheran.

Người A: “Hèn gì mà tài chính của Kỳ Liên Tuyết Vũ lại mạnh như thế”.

Người B: “Cổ phiếu của tập đoàn Matheran lần đầu tiên lên sàn chứng khoán là vào khoảng 4 năm trước, vậy là tam tiểu thư đã thành công xây dựng một đế chế riêng của mình rồi hèn gì cô ấy có nguồn tài chính mạnh như thế”.

Tống Minh vào xem tức không chỉ biết Kỳ Liên Tuyết Vũ là Phó Chủ tịch tập đoàn Matheran mà còn biết Chủ tịch là Hoàng Kỳ Long thì nhất thời câm lặng, hắn không cam tâm vì sao hai con người bị hắn đẩy đến tận cùng của xã hội lại có thể trở mình ngoạn ngục như thế.

Vu Đạt lên tiếng: “Kỳ Liên Tuyết Vũ cô hiện tại đang là Phó Chủ tịch tập đoàn Matheran lại còn tham lam đến đây tranh giành vị trí chủ tịch Hoa Kỳ Liên làm gì cô muốn thâu tóm Hoa Kỳ Liên hay sao hả?”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ điềm tĩnh lên tiếng đáp: “Các vị ngồi ở đây ai cũng biết hiện tại tập đoàn Hoa Kỳ Liên chỉ là cái vỏ rỗng nếu tuyên bố phá sản thì cổ phần trong tay các vị cũng không còn chút giá trị nào hết, tôi có là Phó Chủ tịch Matheran thì đã sao chứ? Tôi có nguồn tài chính mạnh tôi có thể cứu vãn Hoa Kỳ Liên đang trên đà phá sản”.

Mấy cổ đông nhỏ lẻ bắt đầu dao động lên tiếng: “Tôi một phiếu cho Kỳ Liên Tuyết Vũ trở thành chủ tịch tân nhiệm”.

Người C: “Tôi cũng bỏ phiếu cho Kỳ Liên Tuyết Vũ trở thành chủ tịch tân nhiệm”.

Hầu hết các cổ đông nhỏ biết lợi, hại trong chuyện này đều đồng loạt quay xe ủng hộ cho Kỳ Liên Tuyết Vũ chỉ còn lại Tống Minh, Vu Đạt, và Dương tổng cùng phe mà thôi.

Kỳ Liên Tuyết Vũ nhìn sang Dương tổng rồi lên tiếng: “Dương tổng nếu muốn rút vốn mời ký chuyển nhượng lại cổ phần rồi nhận tiền nhanh đi, đừng làm mất thời gian của mọi người nữa”.

Dương tổng nhìn Tống Minh có ý hỏi xem nên làm thế nào nhưng giờ phút này hắn chỉ có lo sợ làm gì còn tâm trí mà đi tranh giành chức vụ chủ tịch với Kỳ Liên Tuyết Vũ nữa.

Dương tổng nghĩ kỹ lại liền lên tiếng: “Tôi đổi ý rồi không muốn rút vốn đầu tư nữa”.



Kỳ Liên Tuyết Vũ đạt được điều mình mong muốn liền kéo căng cánh môi nở một cười nhạt: “Dương tổng chú quyết định như vậy là đúng đó”.

Bọn người của Tống Minh bắt đầu đổ mồ hôi trước những gì mình chứng kiến, Vu Đạt lúc này cũng hối hận xanh cả ruột, tự nhiên lại đi nghe theo lời xúi giục của Tống Minh làm loạn ở công ty.

Kỳ Liên Tuyết Vũ lại lên tiếng: “Xin hỏi các vị cổ đông ở đây còn ai muốn rút vốn đầu tư không?”.

Mọi người đều đồng loạt im lặng, lão phu nhân lúc này mới lên tiếng: “Bây giờ cổ phần của Kỳ Liên gia lên đến 59% trên tổng số cổ phần của công ty, nguyên là đổng sự trưởng của công ty tôi bầu một phiếu cho Kỳ Liên Tuyết Vũ tiếp nhận ví trí chủ tịch lãnh đạo Hoa Kỳ Liên”.

Các cổ đông khác thấy tình hình như vậy cũng đủ hiểu nên làm thế nào liền im lặng không ai dám có ý kiến ngược lại.

Kỳ Liên Tuyết Vũ ngẩng cao đầu, ánh mắt sắc lạnh nhìn mọi người rồi lên tiếng: “Với tư cách là Chủ tịch tân nhiệm tôi bổ nhiệm Kỳ Liên Thời Cung vào vị trí Phó Chủ tịch cùng tôi triển khai các phương án để hồi sinh lại tập đoàn Hoa Kỳ Liên”.

Dương tổng nhíu mày: “Chuyện này sao có thể chứ?”.

Vu Đạt liền lên tiếng: “Tôi phản đối chuyện Kỳ Liên Thời Cung giữ chức vụ Phó Chủ tịch, rõ ràng là không có năng lực nhưng vẫn làm lãnh đạo thì sao tập đoàn hồi sinh được chứ, tôi đề nghị đưa Tống tổng vào vị trí Phó Chủ tịch thì sẽ hợp lý hơn”.

Cố tổng cũng tán đồng: “Phải đó, Tống Minh đã làm được rất nhiều việc để cứu vãn tập đoàn đến giờ phút hiện tại tôi cảm thấy cậu ấy xứng đáng hơn Kỳ Liên Thời Cung”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ liền cầm remote bật máy chiếu lên: “Nếu Cố tổng nói Tống Minh có nhiều công trạng như thế thì tôi nghĩ ông nên xem lại cái này”.

Trong đoạn clip là hình ảnh Tống Minh và Vu Đạt báo giá đấu thầu các dự án lớn cho công ty khác làm tập đoàn Hoa Kỳ Liên mất dự án, Tống Minh rút tiền công trình dẫn đến vụ sập giàn giáo khiến cho nhiều công nhân ở công trường bị thương nặng nhà đầu tư rút vốn vì không bảo vệ an toàn lao động cho công nhân, Tống Minh tung tin là Hoa Kỳ Liên phá sản khiến cho cổ phiếu rớt giá liên tục trong vòng nửa năm qua”.

Lúc nhìn thấy những chứng cứ kia thì Tống Minh trợn mặt lên nhìn hắn không thể ngờ được rằng Kỳ Liên Tuyết Vũ lại có trong tay những bằng chứng hắn phạm tội.

Kỳ Liên Tuyết Vũ lạnh giọng lên tiếng: “Một người tài đức sẽ không bao giờ làm những chuyện khiến cho công ty ngày càng tụt dốc như thế, người ta nói xây thì khó phá rất dễ Kỳ Liên Thời Cung đã cố hết sức duy trì tập đoàn đến ngày hôm nay nhưng các vị đâu có ai biết, còn kẻ âm thầm phá hoại công ty thì các vị lại ủng hộ lên làm lãnh đạo, những người ngồi ở đây đều là bậc kỳ cựu trên thương trường vậy mà lại để một kẻ ất ơ dắt mũi bấy lâu này không thấy rất nực cười hay sao”.

Dương tổng và Cố tổng giờ phút này mới sáng mắt ra, thì ra là bị Tống Minh và Vu Đạt dắt mũi bấy lâu nay mà không hề hay biết.

Cổ tổng hậm hực nhìn sang Tống Minh bằng ánh mắt tức giận: “Cậu hay lắm Tống Minh vậy mà dám lừa gạt bọn tôi”.

Tống Minh lúc này lật bài: “Ai bảo mấy người ngu thì ráng mà chịu đi”.

Dương tổng và Cố tổng lúc này tức nghẹn họng mà không biết nên làm thế nào, bản thân ngu ngốc sao có thể trách người khác được.

Kỳ Liên Thời Cung lúc này mới lên tiếng: “Là Phó chủ tịch tân nhiệm tôi quyết sẽ phân bổ lại nhân sự trong công ty việc này sẽ được công bố vào sáng mai ở bản tin của công ty, cuộc họp hội đồng quản trị lần thứ 312 đến đây là kết thúc”

Triệu Ái Na đọc biên bản kết thúc cuộc họp rồi đến phòng truyền thông của công ty thông báo cho tất cả nhân viên và giới truyền thông bên ngoài biết Kỳ Liên Tuyết Vũ đắc cử vị trí Chủ tịch tân nhiệm, Kỳ Liên Thời Cung là Phó chủ tịch tân nhiệm của tập đoàn Hoa Kỳ Liên.



Sau khi các cổ đông rời khỏi, Kỳ Liên Tuyết Vũ liền nói với lão phu nhân: “Bà nội con không dùng cổ phần ủng hộ cho anh Thời Cung vào vị trí Chủ tịch bà có giận con không hả?”.

Liên Cẩm Hoa lắc đầu: “Không có, sao nội lại giận con chứ? Chuyện lần này êm xuôi đều do con cứu rỗi cho nên con phải cùng Thời Cung tiếp quản công ty cho thật tốt”.

“Chờ ngày dẹp loạn xong, tập đoàn Hoa Kỳ Liên hồi sinh con sẽ trả lại vị trí chủ tịch cho anh hai”.

Liên Cẩm Hoa liền lắc đầu: “Con hay Thời Cung làm chủ tịch đều không quan trọng, cái quan trọng chính là người nhà chúng ta vẫn giữ lại được tâm huyết của bậc tổ tiên”.

Kỳ Liên Thời Cung bước đến bên cạnh Kỳ Liên Tuyết Vũ tươi cười nói: “Chúc mừng em được lên chức nha Tuyết Vũ”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ vẫn giữ nét mặt bình tĩnh rồi lên tiếng đáp: “Kết quả đã biết trước hết rồi nên cũng chẳng có gì bất ngờ anh nhỉ”.

Kỳ Liên Thời Cung gật đầu: “Cảm ơn em vì đã trở về nếu không toàn bộ cơ nghiệp đều rơi vào tay bọn khốn đó rồi”.

“Em đang là Phó Chủ tịch tập đoàn Matheran anh không sợ em sẽ thâu tóm Hoa Kỳ Liên hay sao?”.

Kỳ Liên Thời Cung thở dài: “Dù em có làm vậy thật cũng không sao là Kỳ Liên gia nợ em quá nhiều rồi”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ khẽ lắc đầu: “Đùa với anh không vui gì hết”.

“À anh tin tức thấy Chủ tịch tập đoàn Matheran là Hoàng Kỳ Long, rốt cuộc em và cậu ấy tại sao lại hợp tác vậy hả?”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ đưa mắt nhìn xa xăm: “Năm đó em đến đảo Tam Thạch công tác vô tình cứu được Hoàng Kỳ Long, sau này lúc em bị bắt giam anh đã giúp đỡ em, lúc không một ai ở Đông Đô này tin tưởng em thì anh ấy là người duy nhất đứng về phía em, sau khi rời khỏi Đông Đô em đã theo anh ấy sang Mỹ lập nghiệp”.

“Năm đó Hoàng Kỳ Long bị bắt vì tội sử dụng chất cấm ở quán bar khiến cho ba của cậu ấy lên cơn đau tim qua đời, lúc biết em đi với cậu ấy anh đã rất lo lắng”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ quay sang nhìn Kỳ Liên Thời Cung rồi nói: “Kỳ Long không hề sử dụng chất cấm người bị bắt đêm đó cũng không phải anh ấy, Kỳ Long chính là bị Tống Minh hãm hại ngay cả chú Nhất Trung ba của Kỳ Long cũng bị Tống Minh ép chết”.

Kỳ Liên Thời Cung trầm mặc: “Tên Tống Minh này đúng là nguy hiểm mà”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ nhìn trước ngó sau một cách cẩn thận rồi thì thầm với Kỳ Liên Thời Cung: “Ở Kỳ Liên gia hiện tại có một người là thân tín lâu năm của Tống Minh người đó là Hạ Tiểu Vũ cũng chính là Kỳ Liên Tuyết Dao đương thời anh nên cẩn thận với chị ấy”.

“Tuyết Dao sao lại dính líu đến Tống Minh?”.

Kỳ Liên Tuyết Vũ liền lên tiếng hỏi: “Anh thử nghĩ xem cô ta mất hết cổ phần trong khi Tống Minh lại sở hữu đến 15% cổ phần, hắn ta từ đâu đến lại trở thành cổ đông của Hoa Kỳ Liên thật sự không đơn giản”.

“Anh sẽ để mắt đến Tuyết Dao”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.