Editor: Byredo
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
Hoàng hôn buông xuống, mặt trời lặn ở hướng tây, bầu trời tràn ngập ánh sáng vàng cam dịu dàng, hoàng hôn dần dần khuất xa.
Ánh hoàng hôn chiếu xuống mặt đất, có chút chói mắt.
Khi bước đến sân tập, Tri Miên nhìn thấy các đội viên của GYB đang chạy bộ.
Khi chạy đến chỗ Tri Miên, cả nhóm nhìn thấy cô, khuôn mặt lộ rõ sự phấn khích và kinh ngạc, tất cả đều nhao nhao vẫy tay gọi cô.
Tri Miên ngại ngùng, chào hỏi họ, chỉ là họ vẫn phải tiếp tục luyện tập nên nhanh chóng đi qua cô.
Tri Miên bước đến khán đài cạnh sân, ngồi xuống, nhìn khung cảnh xung quanh, chợt cảm thấy vừa quen vừa lạ.
Cô đã không đến nơi này một năm rồi.
Cô vốn nghĩ là mình sẽ không bao giờ đến đây nữa.
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
Cô thở dài, đôi khi con người thật sự không thể ngờ tới những gì ông trời sắp đặt.
Tri Miên lấy bảng vẽ và bút trong túi ra, bắt tay vào làm.
Mấy ngày trước, cô đã cố gắng lên ý tưởng ở nhà, nhưng không có cảm hứng, không biết nên thiết kế như thế nào. Cô đã thử một vài phương án, hỏi bên Simiya trước, nhưng bên kia đều bác bỏ, hy vọng có những ý tưởng tốt hơn.
Tri Miên không thể tìm thấy linh cảm, nên liền lấy điện thoại di động của mình ra, chụp một vài bức ảnh về sân tập, phòng khi sau này cần thì có cái mà dùng.
Cô nhìn quang cảnh, cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-cung-anh-ve-nha/3370817/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.