Editor: Byredo 
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN--- 
Trời tờ mờ sáng, ánh nắng tràn ngập chân trời xanh biếc, dãy núi phía xa ẩn hiện trong màn sương trắng nhẹ, mơ hồ như ảo ảnh. 
Đoạn Chước ngồi trên băng ghế trước cửa sổ sát đất, nhìn mặt trời mọc bên ngoài, ánh sáng chói lọi xua tan sương mù trắng xóa. 
Anh đã thức cả đêm. 
Những lời của Trang Gia Vinh cứ hiện lên trong đầu anh. 
Ký ức lẫn lộn. 
Khuôn mặt của Tri Miên hiện lên trong đầu anh, và đủ loại ký ức với cô. 
Bảy năm trước, Tri Miên quyết định cùng anh về nhà, anh hỏi cô: "Bé con, em tên là gì?" 
"Em tên là Tri Miên." 
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN--- 
"Tri Miên?" 
"Tri trong nhận tri, Miên trong giấc ngủ..." 
Cô nói xong, liền nhỏ giọng nói thêm: "Anh có thể gọi em là Tiểu Cửu." 
Sau đó, trong nhà của anh, liền có thêm một cô gái dễ thương và mềm mại. 
Cô luôn thích ở bên anh, luôn thích đi theo anh đến những nơi khác nhau, khi nhìn anh, khóe môi cô luôn cong lên, để lộ má lúm đồng tiền, như thể cô chỉ có thể nhìn thấy một mình anh. 
Cô luôn trong sáng, sạch sẽ và dịu dàng, trong vô thức, cô đã trở thành nơi mềm mại nhất trong trái tim anh. 
Anh từ chối mọi lời tỏ tình, theo đuổi của những cô gái khác. 
Nhưng lại không thể cưỡng lại cô đến gần anh. 
Thích, có lẽ cũng đã vô tình bén rễ và đơm hoa kết trái trong lòng anh lúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-cung-anh-ve-nha/3370815/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.