Editor: Byredo
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
Tri Miên quay lại đường cũ với pháo hoa trên tay, chưa đi được vài bước, thì tiếng bước chân lại vang lên từ phía sau.
Cô quay lại, thấy người đàn ông đang theo sau.
Cho đến khi đối phương đi bên cạnh, Tri Miên liếc mắt nhìn anh: "Anh đi theo tôi làm cái gì?"
Mặt Đoạn Chước không chút thay đổi, giải thích: "Tôi nhớ lầm, không biết có thể đốt ở đây."
Ha hả, tin anh mới là lạ.
Tri Miên không biết tại sao anh lại muốn đi theo, nên dứt khoát coi anh như không khí.
Con đường bên cạnh quảng trường như nước chảy, hội tụ thành biển sao, ánh đèn cao 20 mét ở trung tâm quảng trường giống như hải đăng trên biển, chiếu sáng mọi thứ trong tầm mắt.
Đoạn Chước nhìn Tri Miên.
- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---
Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái nhỏ được ánh đèn chiếu sáng lên, thanh tú trong trẻo, hai má có chút sợi lông tơ nhỏ mịn, sống mũi nhỏ mà thẳng, đôi môi đỏ mọng khẽ mím lại, khiến người ta cảm thấy dễ thương không tưởng được.
Vốn dĩ, sau khi tặng trà xong, sự kiêu ngạo không cho phép anh đến tìm cô nữa. Sự phiền muộn chán chường mấy ngày nay, khi gặp cô lại từ từ tan biến.
Anh chợt nhận ra rằng —-----
Dù cô có cãi nhau với anh, có cứng đầu với anh, thì vẫn tốt hơn là anh không thể gặp được cô.
Đoạn Chước thấy mình gần đây càng ngày càng kỳ quái.
Khi vừa bước đến đài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-cung-anh-ve-nha/3370801/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.