Chu Hiên Di không chịu khuất phục, cô mím môi ra sức giãy giụa trong ngực Chu Dạ Quân, nhưng sức lực của cô không phải là đối thủ với anh.
Anh ghì chặt gáy cô, muốn đưa lư.ỡi vào thăm dò khoang miệng ngọt ngào của cô. Dù cô đã cố nghiến răng, nhưng sức lực cũng đã yếu dần, không khó khăn để anh cạy mở hàm răng trắng đều tăm tắp ấy.
- Ưm… a…
Lư.ỡi anh như một con rắn không ngừng đảo quấy trong miệng cô, thi thoảng còn cắn môi dưới của cô, như muốn chiếm toàn bộ bờ môi đẹp đẽ của cô.
- Dừng, dừng… ưm lại đi, anh, làm ơn…
Cho dù cô đã cố gắng nhưng trong họng vẫn tuôn ra nhưng âm thanh vụn vặt, điều đó càng khiến anh hưng phấn hơn.
Chu Dạ Quân luồn tay vào váy cô, tìm đến nơi đẫy đà mịn màng nhất rồi ra sức nhào nắn.
Nhưng anh cũng sớm phát hiện ra, ngực cô vậy mà đã lớn hơn, không thể nằm gọn trong bàn tay to lớn, chai sần của anh như trước nữa.
Đôi mắt mờ đục của anh bỗng dâng lên một tầng lửa:
- Nói! Tên kia đã được động vào người cô chưa?
Môi Chu Hiên Di được buông tha, trong giây phút ít ỏi cô cô gắng hít thở để lấp đầy lồng ngực sớm bị rút cạn không khí.
- Tôi cho cô ba giây, có nói không?
Dưới anh nhìn như thiêu đốt của Chu Dạ Quân, cô sợ hãi lắc đầu nguầy nguậy, giọng nói như một con cún bị đổ oan:
- Chưa từng, em thề!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-ban-yeu-khong-kiem-soat/3005463/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.