- Gì? Thật sao? Là hồng tâm, hồng tâm đấy!
- Không thể nào. Cô ấy từng bắn súng rồi đúng chứ?
Biết bản thân đã bắn trúng hồng tâm ngay lần đầu tiên tập bắn, chính Chu Hiên Di cũng bất ngờ với khả năng của mình. Cô nhìn khẩu súng trong tay một lúc lâu, khuôn mặt ngờ nghệch không tin vào chính mình.
- Giỏi lắm.
Âm thanh của Chu Dạ Quân phát ra từ trên đỉnh đầu cô, cô ngước lên thì thấy anh nhìn cô cười. Hình như cô đã nhầm rồi, anh nào nở nụ cười như vậy với cô. Hay là vì muốn giữ hình tượng trước mặt mọi người nên phải gượng cười như vậy? Đối với cô Chu Dạ Quân cười là không có ý tốt.
Xem như cô có thiên phú ở bộ môn này, mới chỉ trong ngày đầu, thành tích và lời khen ngợi đứng đầu doanh trại, vượt xa các binh sĩ khác kể cả Tô Kiều Ân.
Tối hôm đó cũng đến lượt Chu Hiên Di và Xuyên Chi Tú đứng gác.
- Chị là người xuất sắc nhất hôm nay, hâm mộ thật đấy.
- Ừm, chị cũng không ngờ.
Để mà nói lúc cầm khẩu súng trên tay cô có hơi sợ vì cô vốn sợ những tiếng động lớn như tiếng nổ. Nhưng có lẽ là có nhiều người, hoặc có lẽ là có anh đứng đằng sau nên cô mới kìm lại nỗi sợ hãi.
Thấy cô trầm ngâm, Xuyên Chi Tú nhìn cô một lúc, sau đó mới dò hỏi:
- Em thấy thượng tướng rất quan tâm đến chị. Hai người có phải đã từng quen nhau trước đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vay-ban-yeu-khong-kiem-soat/3005412/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.