– Đưa tay ra là có thể chạm tới cậu, tôi lại không thể nắm giữ, cho dù rơi lệ tôi cũng phải nhìn chăm chú. –
Hô hấp dồn dập, tiếng rên nhẹ nhàng từ miệng tôi phát ra.
Tôi thực sự rất muốn biết Kim Thái Hanh làm sao phát hiện, nhưng bây giờ tôi không rảnh bận tâm những thứ này.
Tôi chỉ là muốn cảm nhận được cơ thể của cậu ấy, tôi sợ tôi sau đó sẽ không còn cách nào với tới cậu ấy.
Bàn tay không an phận kia cởi áo, quần của tôi ra, sờ lên cơ thể của tôi.
“A… Ân…” Tôi khó nhịn mà phát ra tiếng rên, lập tức hối hận mà cắn răng vì chính mình phát ra âm thanh xấu hổ như vậy.
Tôi che miệng lại, hai mắt mông lung mà nhìn Kim Thái Hanh, cậu ấy là người tôi yêu nhất a.
Tôi nhắm mắt lại, nghĩ tới dáng dấp của mình sau này, tôi cố nén kích động để không khóc.
Tôi cảm nhận được một mảnh mềm mại che tròng lên khóe mắt của tôi, “Đừng nhẫn nhịn, tôi thích nghe tiếng cậu.”
Kim Thái Hanh ôn nhu nói, hoàn toàn bất đồng với cách nói chuyện của cậu ấy trước đây.
Tôi chậm rãi thả cái tay che miệng kia xuống, mặc cho cậu ấy làm gì với tôi, tôi cũng chỉ là muốn lẳng lặng mà cảm thụ.
“A… A ân… Không… Không muốn…” Hai chân bỗng nhiên bị một lực lớn tách ra, hạ bộ toàn bộ đều hiện ra ở trước mặt Kim Thái Hanh.
Cậu ấy nhẹ tay lướt qua giữa hai chân tôi, móng tay thỉnh thoảng lại đụng tới nơi mẫn cảm.
“Đừng sợ, tôi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-vong-nga/585076/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.