Giọng Phó Thận Hành đã trở nên khàn khàn, ý đồ không cần nói cũng biết.
Hà Nghiên đứng đó, sau khi hít sâu nét mặt mới thôi cứng đờ, đứng trước mặt Phó Thận Hành, quỳ xuống, vươn tay cởi khóa quần của hắn.
Hắn ngồi thảnh thơi trên sô pha quan sát cô, hàng mi dày che hết toàn bộ tâm trạng. Hà Nghiên không có ý định ngước lên, cô chỉ nhếch môi chăm chú cởi khóa quần cho hắn. Nút quần rất nhỏ, túm mấy lần đều trượt, cô dừng lại thở, ngón tay vẫn không thôi run rẩy, mãi không bắt được khóa kéo.
Đầu ngón tay chạm vào, cơ thể Phó Thận Hành dần có phản ứng, đợi cô đẩy được chướng ngại vật kia ra, dục niệm của hắn không nhẫn nại nhảy bắn ra ngoài, thậm chí bật cả vào tay cô. Cô sửng sốt, khuất phục nhắm mắt, vừa cúi đầu, cằm lại đột nhiên bị tay hắn nâng lên.
Tay hắn thoáng siết mạnh, bắt cô đứng dậy, khàn giọng ra mệnh lệnh: “Ngồi lên trên.”
Tay cô run run, lấy trong túi áo ra một chiếc bao, chưa kịp xé vỏ, hắn đã giựt phắt vứt sang bên. Hai tay hắn mạnh mẽ túm chặt cánh tay cô, nhấc cô lên sô pha. Cô nghiến răng, nói: “Phó tiên sinh, chúng ta vẫn nên dùng biện pháp phòng hộ thì hơn. Không phải vì tôi, mà vì chính sức khỏe của anh, được chứ?”
“Tôi không thích.” Hắn tùy tiện từ chối, nhanh nhẹn cởi từng lớp áo của cô, chỉ chừa lại chiếc váy đen trên người, sau đó dựa lưng vào thành ghế sô pha, hai tay ve vuốt cặp đùi thon dài trắng nõn của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-trong-tay/208404/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.