Hà Nghiên tuy bất ngờ nhưng lại cảm thấy đúng như dự đoán. Cô mím môi, lạnh lùng hỏi: "Có chuyện gì?"
Trần Hòa cố ý nhỏ giọng nhưng câu trả lời thì vẫn rất rõ ràng: "Cô giáo Hà, tôi muốn gặp nhờ chị một số việc."
"Có việc gì thì nói luôn qua điện thoại đi." Hà Nghiên thờ ơ, không muốn tiếp xúc quá nhiều với Trần Hòa. Một người luôn có những hành động lỗ mãng, liều lĩnh, còn bị Phó Thận Hành mê hoặc như cô ta, dính vào chỉ tổ khiến cô gặp rắc rối.
Trần Hòa thoáng im lặng, khăng khăng nói: "Chúng ta hãy gặp nhau đi. Chị yên tâm, tôi không có ác ý, sẽ không làm tổn thương chị."
Hà Nghiên không nghe thêm, trực tiếp cúp máy. Di động lại đổ chuông, cô liếc nhìn, là số cố định, giống như số điện thoại công cộng. Cô ngập ngừng nhận máy, giọng điệu không hề khách khí: "Nếu không nói luôn qua điện thoại thì tôi sẽ ngắt máy. Tôi còn phải làm việc, không có thời gian lãng phí với cô."
Thái độ của Trần Hòa trở nên mềm mỏng hơn rất nhiều. Cô ta vội vàng nói: "Tôi cần chị giúp. Bà nội từng dặn, nếu gặp khó khăn, tôi có thể nhờ chị giúp đỡ, chị sẽ nể mặt ba tôi mà cứu tôi."
Nhắc tới bà Trần, trong lòng Hà Nghiên hơi xúc động, đó là một bà lão biết nhìn xa trông rộng. Cô luôn nhớ khi cảm thấy có lỗi về cái chết của cảnh sát Trần, bà cụ đã khuyên cô như thế nào.
Bà cụ từng nói: "Con trai ta là cảnh sát. Có cô, nó phải bắt kẻ xấu. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-trong-tay/1245873/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.