“Ông nhận nhầm người rồi.” Hà Nghiên lạnh giọng nói.
Cô nghiêng người né tránh bàn tay nần nẫn của gã đàn ông, len qua vách tường lao lên trước hòng thoát thân.
Gã đàn ông không buông tha, đuổi theo bắt lấy cánh tay cô, kéo giật lại. Lão túm vai cô, cười gian tà: “Sao có thể sai được. Tôi luôn nhớ tới cô giáo Hà. Cô giáo Hà đừng trở mặt như thế chứ.”
Hà Nghiên biến sắc, cố gắng giãy dụa, nghiêm nghị quát: “Ông mau buông ra. Nếu không tôi gọi người tới đấy.”
Động tĩnh này quả không nhỏ, dễ làm kinh động đến người khác. Cửa phòng bao gần nhất bật mở, hai ba tên đàn ông từ bên trong đi ra, không ngờ mấy tên này lại cùng phe với gã đàn ông đang quấy rối Hà Nghiên. Bọn chúng vây Hà Nghiên vào giữa, cười hỏi: “Ông chủ Trương đang chơi đùa với ai vậy?”
Gã đàn ông họ Trương nắm chặt tay Hà Nghiên, cười hì hì: “Gặp lại người tình cũ, định dẫn tới làm quen với mọi người.” Mấy tên kia chẳng phải loại tử tế gì, nghe vậy liền nhao nhao, thậm chí còn có kẻ tiến lên giúp gã họ Trương kéo người: “Nếu đã là bạn của ông chủ Trương, vậy chúng ta cùng vui vẻ đi nào.”
Hà Nghiên vừa sợ vừa giận, đương nhiên không chịu theo bọn chúng vào trong phòng bao. Thấy chúng người đông thế mạnh, cô vội hét to kêu cứu. Nhân viên hội sở nhanh chóng chạy đến, hỏi thăm tình hình. Lão Trương phất tay đuổi người: “Đều là người quen cả, đùa giỡn chút thôi, khỏi cần mấy người quản.”
Hà Nghiên sợ nhân viên phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vat-trong-tay/1245867/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.